MVP và hành trình thơ... (chuyên luận - VI) - Ngô Hương Giang & Nguyễn Thanh Tâm
Ngô
Hương Giang - Nguyễn Thanh Tâm
Mai Văn Phấn và hành trình
thơ vào cõi khác (VI)

Nhà phê bình văn học Nguyễn Thanh Tâm
Chương I
CHÚ GIẢI THƠ MAI VĂN PHẤN
Nguyễn Thanh Tâm
(tiếp
theo)
VI.
VÁCH NƯỚC, Nxb. Hải Phòng, 2003
Tiếng
kẹt cửa
Vọng
trong cơn mơ thành tiếng sét(1)
trên
giường cũ
mặt
đất rộng lại về
mùi
ruộng ải dâng mưa mù mịt
quyện
vào mồ hôi chiếu chăn
phận
cò
chìm
trong màn trũng
thoai
thoải sá cày vừa gối
phù
sa bồi ngập lỗ tai
lòng
tay lao xao tôm cá
người
đi sạt đất lở bờ(2)
cố
trấn tĩnh và nhớ trong mê sảng
trước
tiếng sét là tiếng cuốc
trước
nữa là cây bén xuống vực sâu
tiếng
sét đi không còn vọng
thông
với vực sâu lối hẹp
tiếng
kẹt cửa reo vang
mở
con đường(3).
______________
Mùa
hạ rất gần
Những
lối đi ngạo nghễ
Cả
bức tượng phong kín mùi trầm bỗng chốc mất tăm
Mưa
phùn hít thở
Che
miệng anh, em nói:
- Đừng hát nữa lời ca thành thán
khí!
Mất
hứng
Buông
theo lưỡi cày đang trôi trong sương
Từng
chiếc sừng trâu nhô từ hốc tối
Đội đất lên cho cỏ mọc
Thổi hơi ẩm vào nơi mục rã
Những vong linh vật vã đòi
tái sinh
Đuôi chó phất cờ ngõ nhỏ
Ngôi nhà nằm mơ được khoác
lên mình một ngôi nhà khác
Chim chóc nghe lách cách giữa
thân cây tiếng viên đạn lên nòng, nấp vào đám mây bị quay vàng trong hoàng hôn
chảo lửa
Con hà sặc khói hun mở miệng
luận bàn về sự bất tử của nước và thoáng chốc con thuyền
Con gấu ôm trọn tổ ong buông
mình từ đỉnh cây xuống nơi giăng bẫy
...
... ...
Những
con trâu gồng mình ngập đất
Dây
chão thời gian kéo căng
Nổ
tung nền đất cứng
Lửa
bốc cao từ những đám mây
Vong
linh được hoả thiêu lần cuối
Ai
đang dang tay
Nói
mãi không thành tiếng(1).
______________
Làng
Nước lùa bóng ao lên chót vót(1)
ngập
cuống nhau rã phận hoa bìm
lối
về thấp thỏm(2)
Cội rễ giữ đất
Con đường bầu vú vương thơm
nối
khuôn mặt với bao nhiêu hộp sọ
trên
tay chuyền một chuyền hai(3)
Lại con đường
dấu
chân liềm hái
dấu
chân mã tấu
nước
mắt loang nhàu đám cỏ gà
đau
buốt quá một đời kim chỉ
be
chắn khỏi vỡ
Tiếng gọi vỡ không gian bình vôi
nhàu
nát cánh cò dính nhựa
thổi
căng áo mồng tơi trống mõ
bay đi cờ phướn mở
Vỡ từng huyệt mộ
nghiêm
cẩn nhặt lên từng tiếng tổ tiên(4)
Làng ơi!
run
tay sắp đặt lại xương cốt
trước
khi trời rạng.
______________
Bài
hát mùa màng(1)
Lan nhanh, choáng ngợp đất hoang vừa
mở(2)
Em đổ từng trận lũ dại cuồng
Cuốn xiết anh khỏi ngôi nhà có khu
vườn bé nhỏ(3)
Con chim cắt không gian rộng để lại
đường bay bất tận
Cội rễ anh vươn mắt em nhìn tươi tốt
Từng đọt mầm phun hơi ấm lòng đất
ướt
từ hơi thở làm bầu trời đổi khác
từ khoảng không được quyền kiến tạo
đám mây
Mắt rạ rơm đốt thiêu mùa cũ
Đổi thay cách nhìn và khoảng trống
chân trời
đất nhận cả những gì còn cháy dở
mùa mới về tự tin, nghiền nát và xoá
hết
Nụ hôn nín thinh, toả nhiệt, khoan
vào lòng đất
chạm những mạch ngầm ứ căng huyền bí
thuở xưa
Đất mỡ màu quyện rạng đông dâng lên
khuôn mặt
dâng lên cỏ cây phồn thực bời bời
Những mùa tái sinh trổ đòng chín rục
Sấm nổ vang trong lòng tay mầm hạt
Vòng phù sa tươi ròng ấp ôm thớ đất
Em cúi xuống và dòng sông ùa đến bất
ngờ(4).
______________
(còn nữa)

Bìa tập thơ VÁCH NƯỚC