細雨を夢中に見る - Mải nhìn mưa phùn (詩歌 - thơ chọn) - Mai Văn Phấn - マイ・ヴァン・フアン. Dịch sang tiếng Nhật: Lê Thị Bình - 和訳者:レー・テイビン. Biên tập: Morii Kae - 編集者:森井 香衣

Mai Văn Phấn - マイ・ヴァン・フアン

Dịch sang tiếng Nhật: Lê Thị Bình - 和訳者:レー・テイビン

Biên tập: Morii Kae - 編集者:森井 香衣

 

 

Nhà thơ Kae Morii

 

 

 

maivanphan.com: Nhà thơ - Dịch giả Lê Thị Bình vừa chọn dịch 10 bài thơ 3 câu và 5 bài thơ tự do của tôi từ bản tiếng Việt sang tiếng Nhật. Chùm thơ đã được Nhà thơ Morii Kae (Nhật Bản) biên tập. Xin trân trọng cảm ơn Nhà thơ - Dịch giả Lê Thị Bình và Nhà thơ Morii Kae đã dành thời gian và tâm huyết chuyển ngữ chùm thơ của tôi!

Xin trân trọng giới thiệu với các bạn yêu thơ am tường tiếng Nhật bản dịch này!

 

 

 

元旦の朝

 

子供の靴下を 拾う

やわらかい

熟れた果実のように

 

 

 

春の間中

 

強い風

桃の花びらを

地面に貼る

 

 

 

むつきの末

 

まだ春雨を見ない

桃の花びらが一枚、一枚、

ゆっくりと落ちる

 

 

 

細雨を夢中に見る

 

腰を曲げて

蝸牛と私は

スタートのラインにぶつかる

 

 

 

種を蒔く

 

熟した泥に蒔き入れ

十ステップぐらい歩くと

田圃には霧がいっぱいに立った

 

 

 

季節の初めの雨

 

庭に水が浸り

桃の花が流れ

走るように

 

 

 

季節の変わり目の夜

 

明けに近く

ぐっすり寝て知らない

夏の傍に横になったのを

 

 

 

的 まと

 

春の葉

落ちて

夏に当たる

 

 

 

陽光

 

鳩は

道案内のために飛び

大きな雲の峰を

 

 

 

日光のむらに踏む

 

しっかり捕って

動けない時まで

踏む

 

 

 

芳しいコム

 

秋がぐずぐずして来た

霞んで張る霧の中に若いコムの香り

その服装では きめが細かい肌

空に乾燥寒気を差し上げる

コムの突き臼の打ち調子、糯米の季節でにぎやかだ

竹の籠、篩いなど、そよそよとした籾殻

乾燥寒い日差しを柔らかくする、ザボンの実の香り

清潔な木蓮の花房

天地の中、雨後のレンコン

きっちりの腕輪を絶えず思い出し

青い蓮の葉であんたとのコムを包む

夏の平地線を十分に熟させた

交情の夜、静かな灯火

若いコムの香の中、濃い柿の実

*コム(Cốm) 北ベトナム、特にハノイの独特の食べ物。若くてまだ熟していない糯の籾を炒って、打って籾殻をきれいに取ってから軽く叩いてできた食べ物。緑色のおこわ。若くてまだ熟していないものを指す。

 

 

 

泉の内の石

 

静かに水をそのまま流れす

石を寒くする、泉の水が長い間ぱつぱつと流れ

春であるかな

山野の小道の花の蔓

鳥の声が響き降りて、さらさらと

木陰が揺られて、石はある時日差し、ある時 日陰になる

其の野生の花の色はどうして長く平安できるかな

石が目を閉めて、安然に水で任せる

何匹の灰色の脚のヅーク

木陰を上下に高く揺さぶられた

霧雨がめちゃくちゃに飛ぶ

一番深いところまで浸み込んで濡らした。

雲は雲のところに止まり

熟したグアヴアーの香りは林の中に取り入る

ヤマアラシは静かに針の毛を逆立てる

今や自分のところに

静かにいる方がいい。

 

 

 

イェン・ツー(安子)の花

 

山の頂で咲く

強い風の中で平然とし

雲が飛ぶ

700年前

チャン・ナン・トン皇帝・仏様

頭を下に向き、歩いて通る

僕と貴女は

頭を下に向き、歩いて通る

子供と人々も

頭を下に向き

歩いて通る

山の裾に降り

巡礼団に会う

手に竹の棒を取り

上に目を向いて

花の株をめらめらと焼ける

 

 

 

万里長城でのメモ

 

雲はその肩に重い岩を積む

砂で目は一面曇った

胸にも砂いっぱい呼吸した

上に向いてみると

しょぼしょぼした顔に会う

冷たい手、灰色の目、油だらけの声

真紅色の鋒火壇の屋根

首に掛けている、血付けの青竜刀の形

万里長城は 建設しかける?

上には 王様の命令を伝える宦官の声

詩を作りながら岩を担う者を見つけたら 口血を吐くように打つと

欽命!

腰を曲げて日光を押し

足を疲れて風を押し

大きい風の中でみずみずしく美しい花に

もし近くなるさえできればいい

皇帝に上奏する、。。。様に申し上げる・同志への報告申し上げる ・・・

卑職(卑人)・草民・私は

本分(任務、責任)を完成する(完遂する)

ここは高い空の頂であるか

あるいは 深い川の底であるか

ただ背中には鞭跡がひりひりとした火傷が分かる

ひりひりと痛い火傷)

灰色の岩の上に落ちた旅行客の汗は

芙蓉の花に咲く

 

 

 

自分の家から

 

共に無意識で、故意で

親しく付き合う

心配を放して、食卓に一緒に座る

遠い田圃からの野菜を取り

土の釜の中で熟に煮た魚が釣り針に掛かった

お前はシーズンのものを集め

秋のザボンの花房

春のスモモの実

自分は気の元、深い川の底、土地の胸である、

暖かいところを選んで、ベッド、戸棚を据え付ける

広々としいところにテーブルと椅子を据え付ける

藁の刈り株の足跡、

深い井戸、河川、池沼をを大変熟愛する。

長く部屋の中にいないで

田圃や川の岸に行って見、

あそこには青い野菜、跳ね回る魚がある。

芳しいパイナップルの片や甘いオレンジの袋を噛む

茶色の土に一滴づつが落ちる

 

  

 



Sáng mồng mộ
t

 

Nhặt được chiếc tất trẻ con

Mềm

Như trái chín

 

 

 

 

Giữa xuân

 

Gió mạnh

Dán cánh hoa đào

Vào mặt đất

 

 

 

 

Cuối tháng giêng

 

Chưa thấy mưa xuân

Từng cánh hoa đào

Rơi chậm

 

 

 

 

Mải nhìn mưa phùn

 

Cúi xuống

Con ốc sên và tôi

Chạm vạch xuất phát

 

 

 

 

Gieo giống

 

Vào bùn ngấu

Mới đi được mươi bước

Cánh đồng đã mọc đầy sương mù

 

 

 

 

Mưa đầu mùa

 

Nước ngập vườn

Bông hoa đào trôi

Như chạy

 

 

 

 

Đêm giao mùa

 

Gần sáng

Ngủ say không biết

Nằm cạnh mùa hè

 

 

 

 

Đích

 

Chiếc lá mùa xuân

Rơi

Trúng mùa hè

 

 

 

 

Nắng mới

 

Con bồ câu

Bay dẫn đường

Đám mây lớn

 

 

 

 

Giẫm lên vạt nắng

 

Giữ chặt

Cho tới khi

Nó không còn cử động

 

 

 

Cốm hương

 

Thu v e ấp

Cốm non lãng đãng sương giăng

Khăn áo ấy mịn màng da thịt

Dâng heo may lên trời

Nhịp cốm giã rộn mùa thóc nếp

Thúng mủng dần sàng vỏ trấu hây hây

Trái bưởi thơm dịu nắng hanh

Thanh khiết chùm hoa mộc

Giữa đất trời ngó sen sau mưa

Da diết nhớ từng vòng cuộn xiết

Lá sen xanh ủ cốm em anh

Chín nẫu chân mây mùa hạ

Đêm ái ân lặng phắc ngọn đèn

Trái hồng đượm trong hương cốm nõn.

 

 

 

Đá trong lòng suối

 

Lặng yên cho nước chảy

Xối xả lâu lạnh toát mình đá

 

Mùa Xuân đấy sao?

Dây hoa leo đường mòn

Tiếng chim dội xuống róc rách

 

Bóng cây xao động tảng đá lúc râm lúc nắng 

Sắc hoa dại kia sao bình yên mãi được

Đá nhắm mắt an nhiên nước cuốn

 

Mấy con voọc chà vá chân xám

Lại làm bóng cây dâng cao dập dnh

Mưa bụi bay lung tung

Thấm ướt nơi sâu kín nhất

 

Mây dừng nơi mây

Mùi ổi chín thơm len lỏi trong rừng

Một con nhím xù lông bất động

 

Hơn hết lúc này

Ai hãy ở yên chỗ đó.

 

 

 

Bông hoa Yên Tử

 

Nở trên đỉnh núi

Thản nhiên trong gió mạnh

Mây bay

 

Bảy trăm năm trước

Đức - Phật - Hoàng Trần Nhân Tông

Cúi đầu đi qua

 

Em và tôi

Đang cúi đầu đi qua

Các con và mọi người

Cùng cúi đầu

Đi qua

 

Xuống chân núi

Gặp đoàn hành hương

Tay gậy trúc

Mắt ngước lên

Thiêu đốt gốc hoa ngùn ngụt.

 

 

 

Ghi ở Vạn lý Trường Thành

 

Mây xếp lên vai từng tảng đá nặng

nhòe mắt cát

thở đầy ngực cát

 

Vạn lý Trường Thành còn xây dở?

Trên không tiếng hoạn quan truyn chỉ

Bắt được kẻ nào vừa vác đá vừa làm thơ

đánh hộc máu mồm

Khâm thử!

 

Ngước lên gặp một khuôn mặt bì bì

tay lạnh, mắt chì, giọng mỡ

Mái Phong hỏa đài* màu huyết dụ

hình thanh long đao dính máu đang k cổ

 

Còng lưng đẩy nắng đi

Chồn chân đẩy gió đi

Miễn sao gần được bông hoa

đang mởn mơ trong gió lớn.

 

Tâu Hoàng thượng/ thưa ngài/ báo cáo đồng chí....

Bỉ chức/ thảo dân/ em…

sẽ làm trọn bổn phận

  

Đây là đỉnh trời

hay đáy vực sâu

chỉ thấy trên lưng lằn roi bỏng rát

Mồ hôi du khách trên đá xám

nở thành hoa phù dung.

_________
* Phong hỏa đài: Điếm canh trên Vạn lý Trường Thành.

 

 

 

Từ nhà mình

 

Em gom mùa nào thức ấy

chùm hoa bưởi mùa thu

trái mận mùa xuân

Mình là mạch khí, vực sâu, ngực đất

chọn nơi ấm áp kê giường tủ

nơi thoáng đãng đặt bàn ghế

Cùng cố ý, vô tình đi lại

buông âu lo ngồi vào bàn ăn

gắp cọng rau từ cánh đồng xa tít

con cá cắn câu trong niêu đất kho nhừ

Thương lắm dấu chân gốc rạ

giếng sâu, sông ngòi, ao chuôm

Đừng ngồi trong phòng lâu quá

ra cánh đồng, ra bờ sông

nơi rau xanh, cá quẫy

Cắn miếng dứa thơm, múi cam ngọt

từng giọt rớt xuống đất nâu.

M.V.P


 

 

TIỂU SỬ NHÀ THƠ – DỊCH GIẢ LÊ THỊ BÌNH

 

Nhà thơ – Dịch giả Lê Thị Bình, sinh 1949, tại Thường Tín - Hà Nội. Bà tốt nghiệp khoa tiếng Nhật - Đại học Ngoại ngữ Bình Nhưỡng CHDCND Triều Tiên (1967-1972). Từ 11/1972 bà công tác tại Vụ Hợp tác quốc tế Bộ Thủy sản. Từ 1988 công tác tại công ty XNK thủy sản Hà Nội (SEAPRODEX HN). Từ 1993 làm cho một số văn phòng đại diện của Nhật tại Hà Nội và tham gia giảng dạy tiếng Nhật. Biên dịch một số cuốn sách phục vụ cho ngành thủy sản, đặc biệt đã dịch cuốn “Ebinosubete”của tác giả Ishii Kinnosuke Nhật Bản lấy tên sách là “Con tôm trên thị trường” (NXB nông nghiệp - 1986). Dịch chung với tiến sĩ Hồ Hoàng Hoa cuốn “Chijimishikou no nihonjin” của tác giả Lê O Young- “Người Nhật Bản với chí hướng thu nhỏ” (NXB Chính trị Quốc Gia-2000),  Tham gia biên soạn cuốn “Văn hóa Nhật những chặng dường phát triển” (Phần văn hóa thời Edo- NXB KHXH Hà Nội-2001), Đồng dịch giả ra tiếng Việt cuốn “Ngoại giao Nhật Bản- Sự lựa chọn của Nhật Bản trong thời đại toàn cầu hóa” của tác giả Irie Akira (NXB Tri Thức năm 2012). Đồng dịch giả ra tiếng Việt cuốn “Ngoại giao Nhật Bản - Từ Minh Trị Duy Tân đến hiện đại” của tác giả Irie Akira (NXB Tri Thức năm 2013). Dịch tập thơ “Trăng Bùa” của nhà thơ Đinh Nhật Hạnh ra tiếng Nhật (NXB văn học năm 2014)… Biên soạn giáo trình dạy tiếng Nhật phục vụ công tác XKLĐ... Được giải 3 phần thơ tiếng Nhật trong cuộc thi “sáng tác thơ Haiku Việt - Nhật” lần thứ nhất do TLS quán NB tại TP.HCM và báo Tuổi trẻ tổ chức năm 2007. Từ 2007 đến nay. Bà tham gia CLB Haiku Việt Hà Nội, CLB Văn hóa Viêt - Nhật của Hội hữu nghị Việt Nam - Nhật Bản Việt Nam. Phụ trách bộ phận biên dịch và lý luận thơ văn. Bà sáng tác thơ Haiku tiếng Việt, tiếng Nhật và dịch các tài liệu giới thiệu về thơ Haiku của Nhật Bản in trong các Nội san của CLB và in trong Tạp chí văn học nước ngoài của Hội nhà văn VN…

 

 

 

 

 

Lễ hội búp bê ở Nhật bản

 

 

 

 

 

 

 

 

 

BÀI KHÁC





























Thiết kế bởi VNPT | Quản trị