Tới nơi bị nhấn chìm
Bầu trời nắng và xanh
Tôi nhìn thấy ánh sáng
và anh trông thật buồn thảm
Nó là của tôi và anh
Nhưng với tôi, đó là hạnh phúc
Còn với anh, là sự trừng phạt.
Biển man mác buồn
Sóng sâu thăm thẳm
Đó chính là bia mộ hoàn hảo nhất
Dành cho anh
Bàn chân tôi sẽ được gột rửa
Và tôi cảm nhận được
Anh đã đến
Với trái tim không còn bị xiềng xích.
Thoát khỏi sự khiêm nhường
Anh đã tới
Với chân lý Đức Chúa Trời.
“Các ngươi là con dân của chốn Thiên đường”
Kinh Qu’ran đã dạy
Thoát khỏi sự khiêm nhường
Các ngươi đều nhận được từ Thượng Đế
Nhưng nỗi buồn sầu cho những người còn sống
Là
lòng thương hại từ những kẻ khao khát.
To the drowned
The sky
is sunny and blue,
I see
the light and you see gray.
It
is yours and mine
But for
me the joy
And for
you the punishment.
The sea
is sad
The
waves are deep
It
is the nicest
Tombstone
for you.
I’ll
get my feet wet.
And I
can feel
You’ve
arrived
The
heart is not opressed
Free
from humility
You are
all arived
At God’s
door.
You are
heaven's inhabitants
Says
the Quran.
Free
from humility
You
are all received from God
But woe
to the survivors that
compassion fom
the people expect.

Thế giới đen tối
Cánh
chim màu đen, thế giới đen tối
Mọi thứ
lộ diện rồi tan biến
Mọi thứ
vẫn đứng yên.
Nó
không đợi chờ một điều gì vô định,
Mọi thứ
chỉ đông cứng lại.
Không
có sự lạnh lẽo hay hơi ấm
Mọi thứ
đang sống đều chết dần
Và
những thứ chết dần được hồi sinh
Tại sao
những chú chim bay đi
Và bay
về đâu?
Tại sao
chiếc đồng hồ lại kêu,
Nó muốn
điều gì,
Và thời
gian xuất hiện
Khi mọi
thứ đã ngừng.
Và cơn
đau biến mất
Hoá
thành hư không
Và
không có góc tối nào
Trong
tâm hồn,
Vò xé
và đau đớn
Nó
không còn tồn tại nữa.
Liệu có
ánh sáng không?
Và khi
nào nó tới?
Nó sẽ
thắp sáng cho ai?
Black World
Black bird, black world.
everything goes out and dies,
everything stands still.
Nothing it doesn’t wait for,
everything has got stiff.
There is neither cold nor heat
everything that was alive it died
and what was dead, now lives.
Why do the birds fly
and where?
Why the clock ticks,
what does it want,
and there the time goes,
when everything stopped.
And the pain disappears
it turns into nothing.
There is no black hole
in the Soul,
which torments and hurts,
It doesn’t exist anymore.
Will there ever be light?
and when it comes,
for whom it will illuminate?

Tôi lắng nghe những
lời họ nói
Tôi
lắng nghe những lời họ nói
Những
điều làm trái tim đau đớn nơi tôi thêm trầm buồn
Tôi đã lắng
nghe những lời than từ chính miệng họ
Những
điều mà họ không muốn nói với ai,
Họ khép
mình và trở nên im lặng.
Tôi
lắng nghe tiếng khóc
Những
gì mà đôi tai làm nghẹn lại từ họ,
Những
lời nói và hi vọng mong manh
Những
thứ trái tim họ đã chạm tới và thay đổi
Những
nỗi buồn thành câu chuyện
Tôi đã
chứng kiến những giọt nước mắt của họ tuôn rơi
Và họ
dùng đôi bàn tay
Gạt đi
từng giọt một.
Tôi đã
nhìn thấy những đôi chân run rẩy
Khiến
họ ngã xuống
Nhìn
thấy sự hành xác và nỗi kinh hoàng
Của
những con người trẻ tuổi
Phải
chuốc lấy như bầy cừu bị hiến tế
Họ buộc
chặt đầu họ
Trong
im lặng và
Nước
mắt họ tuôn rơi,
Họ ra
đi
Khi
đồng cỏ thơ mộng
Vẫy
vùng.
Như bầy
cừu,
Đàn sói
ngoạm lấy họ
Cắn
những chiếc răng
Đâm
xuyên cổ họng họ
Và tôi
lắng nghe
Khi hơi
thở của họ bay lên bầu trời
Tôi
thấy sự sống trong đôi mắt họ
Với nỗi
buồn chất chồng trong đó.
I have Listened to
their World
I have listened to their words
which
saddened my already afflicted
heart.
I listened to the cries of their
lips
which they did not to anybody
tell,
hidden and unspoken they stayed.
I listened to the cry
which the ears suffocates,
their words and exhausted hope
which their heart reached and
transmutes
the sadness into the story
I watched their tears fall down
and their hands
wipeing them one by one.
I saw a shiver in their legs
which makes them fall
watching the persecution and the
fear
of the young human beings
taken as the herd of the
Kurban rams.
They bent their heads
without voice and
their tears fell,
they died,
while the beautiful grass
waved.
Like the sheep,
the wolf grabed them
bite its teeth
into their throat
and I listened
as their sighs went in the sky.
I saw the life in their eyes
and a lot of sadness found.

Đôi dòng về
Elvira Kujovic
Elvira Kujovic sinh tại thành phố Novi Pazar, tây nam Serbia. Chị từng
học Ngôn ngữ Anh, Văn học, Luật học, là mẹ của ba người con, hiện sinh sống tại
CHLB Đức, sáng tác bằng hai ngôn ngữ. Chị bắt đầu sự nghiệp sáng tác vào năm
2013, đã công bố hai tập thơ, “Ein Gedicht schreit auf aus meiner Brust” (Bài
thơ sinh ra từ lồng ngực tôi) xuất bản tại Berlin năm 2016 và “Love and Fear”
(Tình yêu và thù hận) xuất bản tại Belgrade, Serbia. Thơ của chị đã đoạt giải
tại Ý và được dịch ra nhiều thứ tiếng trên thế giới, đặc biệt là tiếng Anh, Ý,
Quan Thoại và Serbia. Tác phẩm mới nhất của chị “The Last Coffee” (Ly cà phê
cuối cùng) được xuất bản tại Mỹ và đã được dịch ra tiếng Quan Thoại bởi nhà
văn, nhà thơ Lee Kuei-shien và được Tập đoàn Thông tin Showwe xuất bản năm
2018.
About poet
Elvira Kujovic
Elvira Kujovic was born in Novi Pazar –Serbia. She has studied English
Language and Literature and Law. She is a mother of three children and lives in
Germany. She is living in Germany and writing in two languages. She started to
write in 2013 and issued two books of poems, “Ein Gedicht schreit auf aus
meiner Brust” was published in Berlin in 2016 and “Love and Fear” was published
in Belgrade, Serbia. Her poetry won an award for poetry in Italy. Her poems
have been translated in many world languages, especially
English,Italian,Mandarin,and Serbian. Her new books “The Last Coffee” was
published in USA and translated by Lee Kuei-shien into Mandarin for publication
by Showwe Information Co. Ltd. in 2018.
