Thơ Jakhongir Nomozov (Uzbekistan) - Nguyễn Bá Giáp dịch từ tiếng Anh
Jakhongir
Nomozov (Uzbekistan)
Nguyễn
Bá Giáp dịch từ tiếng Anh

Nhà thơ
Jakhongir Nomozov
Jakhongir Nomozov sinh năm
1997, là nhà báo, nhà thơ trẻ người Uzbekistan. Các tác phẩm của anh đã được xuất
bản ở Turkmenistan, Azerbaijan, Thổ Nhĩ Kỳ và Bangladesh. Jakhongir từng tham dự
hội thảo Zaamin truyền thống của các nhà thơ trẻ. Là thành viên của Hiệp hội Quốc
tế Nhân tài Thế giới. Người chiến thắng Huy chương Abay. Những bài thơ của anh
được đưa vào các sách "Khoảnh khắc trữ tình", "Bài ca của những
dòng sông", "5 cơ hội cho 5 sự khởi đầu", và "Vinh quang của
những ngày tự do và thịnh vượng". Năm 2021, cuốn sách “Cuộc nổi loạn trong
linh hồn tôi” (Rebellions in My Soul) của anh đã được xuất bản.
*
* *
Bước chân tôi
dường như nặng nề hơn
Khi càng bước cung
đường càng gió bụi.
Tôi đâu biết liệu
Thiên Chúa có gửi
Kỳ thi xuống cho
tôi và thử thách này?
Bình minh của
tôi hoàn toàn bị che phủ
Khi thức dậy với
tràn ngập nỗi buồn
Khi mọi ước muốn
của tôi sụp đổ
Khi lòng tôi bị
thiêu đốt luôn luôn.
Tôi ngồi một
mình với nỗi cô đơn,
Tôi uống nỗi
đau và nâng ly cầu chúc.
Nếu giấc mơ đi
qua và tôi mở mắt
Rơi từ thiên đường
xuống cát bụi trần ai.
Em là giấc mơ, hãy
trở thành đời tôi
Những ngày muộn
phiền chỉ là mơ mộng.
Chúa ơi, cho dù
có lìa tôi ra khỏi sự sống
Nhưng giấc mộng
này xin hãy để tôi yên.
*
* *
Tôi
lang thang và tản bộ ngàn năm,
Xin
cầu nguyện Chúa ban cho bình tĩnh.
Dẫu
con đường còn bóng tối thù hận
Hàng
triệu năm tôi không thốt lời nào.
Ôi những ngày
trong vô vọng nỗi đau,
Ôi những ước
mong dễ dãi và xuẩn ngốc.
Ôi rượu của
tình yêu đọng trong đáy cốc
Ôi triệu năm
không phai nhạt tình yêu.
* * *
Tôi không thể
tin những gì tôi tưởng
Mùa xuân diệu kỳ
đã về ngự trong tôi?
Tôi không cảm
thấy điều gì bất tiện,
Các sợi dây cho
tôi kéo xa vời.
Cảm ơn Chúa, mọi
điều là sự thật
Linh
hồn tôi chảy tan trong đáy mắt.
Những
thỏi vàng nằm trong chiếc ly sâu
Điều
bất hạnh giờ tôi chẳng thấy đâu.
NỖI ĐAU
Tình yêu ngấm cơ
thể tôi,
Không thể không
hát một lời tình ca.
Mỗi bài thơ tôi
viết ra
Trao
cho chân lý giao hòa niềm tin
Mắt
tôi tia lửa em nhìn
Là
ánh sáng của trăm nghìn rạng soi
Ước
mong nở giữa tim tôi
Những
bông hoa thắm rạng ngời môi em.
Ước
mong chẳng bao giờ tàn
Tâm
hồn thăng sáng dâng tràn mùa xuân
Nỗi
đau lớn chẳng ngại ngần
Dù
cho bùng nổ trong gân cốt người
Đấng toàn năng
tạo nên tôi
Tôi là ai giữa
cuộc đời thiết tha
Hình tôi bé nhỏ
nhưng mà
Tài năng thiên
phú cũng là tình yêu?
Cuộc đời yêu biết
bao nhiêu?!
BÀI HÁT CỦA NIỀM
TIN
Tôi lang thang
trong vườn mơ,
Xung quanh cảnh
vật tỏ mờ dưới trăng.
Tôi nằm đây ngắm
chị Hằng
Bầu trời ôm chặt
tôi bằng ngàn sao.
Nghe
thiên
thần hát trên cao
Tôi bình yên với
dạt dào niềm yêu.
Tim tôi trỗi dậy
bao điều
Tương lai rồi sẽ
mỹ miều đẹp hơn.
Trăng sao vừa
chạm tay vờn
Mặt trời cũng dễ
như con mắt mù
Nhìn lâu tôi muốn
chu du
Phút giây mà
hóa ngục tù ngàn năm
Mặt trời đôi mắt đăm đăm...
