البوابة الأم | شعر ماي فان فان | ترجمها إلى العربية رائد أنيس الجشي |

 ماي فان فان - Mai Văn Phấn

ترجمة: رائد الجشي

Raed Anis Al-Jishi dịch sang tiếng Ả Rập

 

 

Chùm thơ Raed Anis Al-Jishi (Ả-Rập-Xê-Út) - Văn Chương Phương Nam

Raed Anis Al-Jishi

 

 

 

البوابة الأم *1

 

1

 

الأم تلاعب الطفل كضوء القمر

صوت يتنقل من غصن إلى غصن ويستحيل إلى عويل

جلد ولحم حب الطفلِ ينتثران في عمق الليل المظلم

يرفعان الغيوم الملبدة والمثقلة بالمطر لتجتمع المياه في الأنهار

 

غصن يرتجف فوق سطح الماء

حطَّ عليه طائر فجأة

 

وحدي أستطيع أن أدرك أن الطائر الصغير بعيد جدا عن الطريق

بعيد جدا عن الحديقة, وعن أسراب الطيور الأخرى

بهدوء أعبر الهالة في عمق الماء

وأنظر إلى السماء بجناحين مبسوطين  

 

أصعد إلى قمة شجرة حيث ينحني منقار الطائر

ليطعم كل فرخ من فراخه رشفة من

الريح

 

صوت الحب المجروش في الصدر

الأرض العارية والفاكهة الخضراء

قبة الغابة كثيفة الأوراق

 

الطفل المولود لتوه على الأرض,

ذيل شرغوف*2 مقطوع يسبح عبر النهر,

يتعلم رفرفة جناحيه وينفث الريح في أحشاء العش الدافئ,

أوراق برعم الحبة*3 تتحرر وتحلق بعيدا

 

يصّاعد البخار من ضفاف النهر

يكثف الفضاء ارتباكَ الوقت

الدخان يتبخر إلى الأعالي

أدرك أنني أسبح في ضباب البحر

 

ليس ضبابا بل مطرا

ذلك البرج الطويل المتلألئ

 

التنفس, العضلات القوية, غناء الأوراق

عودة الموتى كلها

تحدث فجأة..

 في الزهور المتفتحة.

 

إنني أرتعش  على خط الشاطئ

يختنق سطح الماء حيث لا تنكسر الأمواج.

 

رشفة ماء باردة تنجرف ببطء

 

فجأة أتذكر موسم المد العالي

حيث تغرق كهوف صراصير الليل

وصوت انفقاء الفقاقيع وهي تصاعد على دفعات

لذلك أدركت أين يقع فم الكهف

*1 تعني الأم في هذا النص الأرض المقدسة الإلهة و" الطريق" في " فلسفة الإيمان " يقول لاوتزه( الفيلسوف الصيني ) الطريق الذي يمكن أن يخبر عنه ليس الطريق الثابت, الأسماء التي يمكن أن تسمى ليست الأسماء الثابتة, من اللا مسمى نبعت السماء والأرض

المسمى ليس سوى الأم التي ربت ال عشرة آلاف مخلوق كل واحد حسب نوعه. لوتزه 605 ق م . ولاوتزه أحد الأنقياء الثلاثة في الطاوية

*2 الشررغوف  الكائن الذي يفقس من بيضة البرمائيات كالضفدع المراد في النص  وتكون أجهزته الداخلية غير مكتملة وله ذيل يفقده بعد أن ينضج تماما.

*3  تعتبر الحبة من ذوات الفلقة الواحدة بينما تعتبر البذرة من ذاوت الفلقتين.

 

 

2

تضع الطفل على النهر

مجرى النهر يتألم ويريد تمزيق الليل

 

الطبيعة تلتمع مبللة

جدع الأشجار يتحلل إلى شظايا

و  الماء الناعم

يتدفق بشكل أسرع

 

انفجرت ببكاء جرف بيت العنكبوت بعيدا

صوت مالك حزين أجش

الرماد يومض

ثمة  قمر  يرتعش

 

التقط حصاة لترسم على الأرض

حقلا

يحار به العجل الصغير

 

تطور الخطوط العريضة يجعل العجل ينحني ويحدق

 

باتجاه آخر يرسم عينا إضافية

أعين حيوانات متوحشة أو بشرا

واكتب الكلمات في بقايا الصناديق الفارغة

 

 

3

الصوت قريب جدا:

عند الفجر يجب أن تتحوّل بنفسك

فاكهة,

أضواء نار

و وعاء يين ويانغ* من الماء

 

أسحب الجسم شيئا فشيئا من قوقعته

كزحف على ميقات الغسق

 

وأرشف قطرات الندى

 

القوقعة الشبحية تتكدس بعيدا في الأعلى

بعيدة بحيث لا يمكن أن تمس

 

ثمة مجموعة من البشر

تعين بعضها على المضي في العجز.

نهاية فجر

*رمز اتحاد طاقتين متعاكستين  في الثقافة الصينية والديانة الطاوية

 

 

4

يمتد ظل الأشجار تحت القدم

أتراها تمزقت صورة خارطة؟

أم تراها جثة نصفها خفاش ونصفها فأر؟

 

كنت خائفا جدا أحيك الشباك

وأنصب أشراك الجسد حول نفسي

أشحذ السكين

وأهيئ صندوق أعواد الثقاب.

 

كان الظلام يجرف الكثير من المشاكل

أسرع من العواطف

كأنه يقترب من الأفق.

 

واصلت تكديس القلق والاستياء

وظلام الليل قد تلاشى تماما

فوق الأرض

 

 

5

ألاحق الطريدة الصغيرة

ارمي بنفسي على قمة الموجة وأضيع الوجهة.

 

جزر

في حلمي قرب الصباح

 

عظامي تألمني بشدة

الذنبة وزعنفة الظهر مصعوقتان

ثمة يد تنظم الخيوط

وتجرني ببطء فوق الأرض

 

توقفوا ليحتموا من المطر

وأطلقوني فجأة قرب أقدام الموج

كنت ممتنا للمطر,

لصوت الرعد القوي

وللرياح الباردة

 

 

6

حاول أبي النهوض مؤخرا بعد مرض أقعده الفراش, تلمس طريقه جهة الباب, سقط في كتلة مربعة من الضوء.

 

حاول أن يمد إصبعا وقال: تلك الخنفسة الخضراء على ظلة الورقة.

كانت تلك  المرة الأولى التي يراها أبي.

 

كنت أقص القصص المرتجلة عندما كان أبي بغيبوبة, قصة عن غيمة ضخمة غالبا ما تسير ببطء مخترقة بيتنا.

وعن الآبار العميقة التي يتصاعد منها الدخان حتى النوافذ

قصة عن صوت طائر الكربسيرينا تيما* التي تجعل من يستمع  ينظر في وعاء الدواء.

 

جسد والدي يشبه الأنهار الضحلة, خشبا جافا, حقولَ  أرز فارغة, وعذوق فاكهة ثقيلة تتمايل بعصف الريح.

يهمس الوالد فجأة: لطفا ساعد والدك ليستريح.

صوت انزلاق الورقة الجافة جعلني مثل والدي

أذرف الدموع.

 

 

7

الكون يتكوم حول المعطف الأسود الذي أرتديه

وحدها الأعين مشرعة للصلاة.

 

ما زلت أفكر متمتما

يد بيضاء, دم أسود, لسان أبيض, دموع سوداء,  ظهر أبيض, حلزون أسود يزحف من شعر أبيض وعرق أسود.

السحر الأسود الملقى على كل شيء سينتهي

دعنا نصلي لننقذ البشر في هذا العالم

 

منارة

مطبخ مضاء

 

انظر بكل اتجاه وكأنك تتعلم

كيف تفصل الألوان

على السبورة السوداء

وتهجأ الحروف

هذا مفترق طرق أبيض

سطح الأرض والما أبيض

العجوز الرائع والعجوزة أبيض

المفتش والمزارع باللون الأبيض..

 

الفم يجهر في القراءة

والعقل ما يزال بالأفكار المتنوعة :

..لسان أبيض, دموع سوداء,  ظهر أبيض, حلزون أسود يزحف من شعر أبيض..

*طائر صغير من عائلة الغرابيات

 

 

8

كنت ألتف على جسدي نائما في ريح باردة

أحلم بأن أكون ثمرة

حبل السرة متصل بالنظام الشمسي

 

أطير فوق قبة الأشجار

العيون التي تحدق

تجعل صوت التنهد كئيبا

 

كل برعم صغير بفروعها

ينبت بخفة في جسده

انا أستيقظ

 

ذلك المكان هو بدأ الطريق

المهر الضعيف يقف

أسراب الحشرات تزحف خارج الجدع

والقريدسات الصغيرة تُفجِّرُ حنجرةَ الماء.

 

 

9

طبل الغونج* وثمان ميداليات زينة

تفتتح مهرجان البلاط الامبراطوري

غناء ورقص للسماء

انها الامتياز الأكبر في قصرنا

افتح عقل المريد

عيون التسامح تنظر

للطقس الجميل

 

المبعوث الخاص يمنح هبة

الاحترام الصادق" الكوتو*2 "

أربعة آلهة تحيط بالإلاهة السيدة

زي وعمامة من السحر مزركشة ومطرزة بالزهور.

يجيئون ويذهبون بعذوبة

يتحركون بسلاسة بين السماء والأرض

خدود ناعمة وشفاه ياقوتية.

 

إيقاع الخيزران و الصنوج تعزف بسلاسل من العملات المعدنية

التنين المقدس يحوم

خمس موظفين كبار

ويد تحيي

موهبة عالية وفضيلة عميقة

الشعَلُ تتلألأ

تُحمي الدِلالُ

يشعر –النحل البنَّاء-بالحب

تلفظ دودة القز خيط الحرير

الملابس والأوشحة ترفرف

يتعانق الطمي

الرياح تعود إلى قاع النهر

شمام كوز العسل, والشمام ذو الشكل الإجاصي.

ينتشر عبير اللوتس والفوفل *3

يدخل الصبية والفتيات المكان

رحماء عطوفين ومراعين

يعدون سجاد البردي و الدُثر

على شكل زهور وفراشات

ملامحهم متلألئة بالسعادة

كالأرض والسماء

خضرة العشب والأشجار رائعة

إنها تمطر بسرعة وبشدة

 

_________

*1 الغونج أو الجونج من الآلات الموسيقية النقرية المنتشرة في شرق وجوب شرق آسيا.

*2 الكوتو  عبارة عن ركوع والانحناء الشديد حد السجود او الزحف لإظهار التقديس العظيم

*3 الفوفل نباتات تشبه ثماره جوز الهند واللوتس زهرة مقدسة لدي البوذيين.

 



Translated from Vietnamese by 
Trần Nghi Hoàng

Edited by Frederick Turner

 

 

 

Mothergate*

 

 

I

 

Mother nature caressing child as the moonlight

Sound passing from bough to bough, the howling

Skin and flesh of the woman I loved, 

Our love child spreading deep into the dark

Entering into the dark night,

Skin and flesh erect lift the layered clouds for us

To make a watershed of rain over the sources of rivers

 

A bough quivers on the water’s surface

Where a bird suddenly perches

 

Only I can see that small bird so far away from the road

Far away from the garden, from the other flocks of birds

I quietly pass through the corona at the bottom of the water

And look up at the sky with open wings

 

Rising to the top of the tree where the bird’s beak

Bends down to feed into the mouths of its fledglings

Each sip of wind

 

Sound of chipped grain in the chest

The bare ground and green fruit

The dense-leaved canopy of the forest

 

Newborn child on the ground

Swim across the river the tadpole’s tail severing

Learning to flaps its wings, fanning the wind into the nest’s warm bowel

Sprouts the cotyledon leaves, flies away freely

 

Steam rises by the river-wharf

Space condenses the confusion of time

Smoke steams up high

I realize I am swimming in a sea mist

 

Not mist but rain

The tall tower glittering

 

Breathing, muscles firm, the leaf singing...

The dead return, suddenly, in the blossoming flower

 

I shudder at a shoreline

The water surface choking where there are no breaking waves

 

A sip of cool water drifting slowly...

 

Suddenly remembers the high tide season submerging the cricket’s cave

Burble sound of bubbles gushing up by stages

So that I realize where the cave mouth is...

 

 

II

 

Place child on the ground

The riverbed has enough pain to tear off the body of night

 

Nature glossy wet

The trunk of trees disintegration turns into splinters

Water swift flowing

Flowing faster

 

I burst into tears to sweep away the spider web

Sound of the heron’s hoarseness

The ashes flashing up

Moon trembling

 

Pick up a pebble to draw on the ground

A field

The young calf bewildered

 

A clear outline as the calf bent down to graze

 

Another direction draws an extra eye

The eye of wild animals or eye of human

Write the words on the remaining empty boxes.

 

 

III

 

The voice very close

Under the light of dawn you must transform yourself!

 

Fruits

Firelights

Yin Yang bowl of water

 

While crawling over bowl of twilight

Pull the body gradually out of the shell

I sip the dewdrops

 

The ghastly shell heaped up high

Was out of reach

 

Groups of people helping each other towards incapacity

End of dawn.

 

 

IV

 

The shade of trees bursting out underfoot

Images on the map are torn off?

Or the half-bat half-mouse corpse?

 

I was so frightened, weaving the grating

Set booby-traps around myself

Sharpening the knife

Preparing a matchbox

 

As close to the horizon

The drifting darkness was terrible

Faster than emotion

 

I keep accumulating anxiety, the resentment

Until the blackness of night was completely

Erased off.

 

 

V

 

I chased small prey

Threw myself upon the wave’s crest, then lost direction

 

The low tide

In the dream near morning

 

My bones painful

The tail and dorsal fin frostbitten

There is a hand threading the strings

Dragging me slowly on the ground

 

They stopped to shelter from the rain

Suddenly release me

Near the foot of waves

 

I was grateful the rain

The loud thunder and cool wind.

 

 

VI

 

Father recently tried to get up after being bedridden, staggering out the door, he fell into a square block of light

 

He tried to point his finger, then said: “That green beetle on a leaf canopy, father sees it for the first time”.

 

I tell these unintentional stories about the time father was in a coma. A story of the large cloud that flew slowly through our home. The deep wells rising steam up to the window. One story about the song of the crypsirina temia bird, makes everyone look at the bowl of drugs.

 

The body of father is like shallow rivers, dry wood, and the empty paddy grain

The raceme of weighty fruits, swaying in the strong wind

 

Father suddenly whispering: Please help father go to rest

Sound of dried leaves sliding off the roof makes father and I shed tears together.

 

 

VII

 

The universe lays the black coat over me

Only eyes open to pray

 

Mumbling I still thought

... white hand black blood white tongue black tears white back black helix curl of white hair black sweat

 

The black spilt on everything will end us

Let’s pray to save the people of this world

 

Lighthouse...

Kitchen bright...

 

Look in any direction

Like learning to focus on the blackboard

Learning to separate the colors

To spell the letters

This crossroad of white

The earth’s surface, the seas surface white

Great old man, a chair, the woman in white

The inspector, the farmer in white...

 

The mouth reads aloud, the mind still holds sundry thoughts

…white tongue black tears white back black helix curl of white hair…

 

 

VIII

 

Curled up I sleep in cold wind

Dream to be a fetus

The navel-string connects to the solar

 

Fly above canopy of the trees

The eyes with a look, make the sound of sobbing… blue

 

Every tiny bud of limbs

Springing lightly in the body of Him

I wake up

 

That place starts on the road

The colt unsteady standing up

The flock of insects crawling out of the trunk

The tiny shrimp blasting off the throat of water.

 

 

IX

 

drum gong and eight ornaments

opens the festival of imperial court

sing and dance to heaven

the great merit of four palaces

opens the mind of a disciple

tolerant eyes look

the quiet weather

the special envoy giving out grace

sincerity respectfully kowtow

four gods flanking the lady god

garb and turban of sorceress are brocade and flower embroidery.

come and go refreshed

moving between heaven and earth

powdery cheeks and ruby lips

rhythm of bamboo beating and rhythm of castanets 

string of coins

sacred dragon hovering

five great mandarins’

the hand swaying

high talent deep virtue

the flame glittering

fondle protecting

loving mason bee

silkworm spits out the silk cord

garb and scarf flapping

alluvial cuddling

wind coming back to the riverbed

cassaba melon pyriform melon

fragrance of lotus and areca pervading

boys and girls entering the region

prepare the sedge mat, prepare the blanket

as flower, as butterfly

faces glowing with pleasure

as the ground is to the sky

grass and trees in good verdant

raining fast and violently

 

________

(*) Mothergate - Mother in this poem does not mean “mother” as normal. It carries the meaning of “the Way”, the “philosophy of belief.”. As: “The Way that can be told of is not an unvarying way; The names that can be named are not unvarying names. It was from the Nameless that Heaven and Earth sprang; The named is but the mother that rears the ten thousand creatures, each after its kind” (Lao-tzu)


 

 

Cửa Mẫu

 

I

 

Mẫu nâng niu con ánh trăng

Tiếng chuyền cành, tiếng hú

Da thịt con yêu trải sâu đêm tối 

Dựng tầng mây mưa nguồn

 

Cành cây la đà mặt nước 

Một con chim vừa đậu

 

Chỉ mình con thấy chú chim nhỏ kia rất xa con đường

Xa mảnh vườn, những đàn chim khác

Con lặng lẽ đi qua vầng mặt trời đáy nước

Nhìn hướng bầu trời mở đôi cánh

 

Ngọn cây vươn mỏ con chim

Đang cúi xuống mớm vào miệng con từng hớp gió

 

Tiếng hạt vỡ trong ngực 

Bãi trống và quả xanh

Qua rừng sâu tán lá rậm rạp

 

Con sơ sinh trên đất

Bơi qua sông con nòng nọc đứt đuôi 

Tập vỗ cánh, quạt gió vào lòng tổ

Bật lá mầm bay đi thênh thang

 

Hơi nước bến sông

Không gian đặc thời gian nhầm lẫn

Ngọn khói lên cao 

Biết mình bơi trong biển sương

 

Không phải sương mà đang mưa

Ngọn tháp cao sáng láng

 

Hơi thở, cơ bắp chắc, lá reo…

Người đã khuất bỗng về trong hoa nở

 

Con rùng mình một bến bờ 

Mặt nước nghẹn nơi không sóng vỗ

 

Ngụm nước mát trôi chầm chậm…

 

Chợt nhớ mùa nước lớn ngập tràn hang dế 

Lóc bóc tiếng bong bóng phun lên từng đợt 

Cho con biết được đâu là cửa hang…

 

 

II

 

Đặt con lên đất 

Lòng sông đau xé thân đêm 

 

Thiên nhiên láng ướt 

Thân cây rã rời từng đốt

Nước xiết 

Chảy nhanh hơn 

 

Con bật khóc cuốn đi lưới nhện 

Tiếng con vạc khàn khàn

Tàn tro loé sáng 

Mặt trăng run 

 

Nhặt viên sỏi vẽ lên mặt đất 

Một cánh đồng

Chú bê non ngơ ngác

 

Tô đậm nét chú bê cúi xuống gặm cỏ

 

Hướng khác vẽ thêm con mắt 

Mắt muông thú hay mắt người

Viết dòng chữ vào ô trống còn lại.

 

 

III

 

Giọng nói rất gần

Dưới bình minh con hãy lột xác!

 

Hoa quả

Lửa đèn

Âm dương chén nước 

 

Như trườn qua cơn chạng vạng

Rút dần cơ thể khỏi lớp vỏ bọc

Con hớp những giọt sương

 

Đống vỏ bọc xám xịt chất cao 

Đã xa tầm tay với

 

Đoàn người dìu nhau bấy bớt

Cuối bình minh.

 

 

IV

 

Bóng cây oà vỡ dưới chân

Hình bản đồ rách nát?

Hay xác chết nửa dơi nửa chuột?

 

Con hốt hoảng đan lưới sắt

Đặt bàn chông quanh mình 

Mài con dao

Thủ sẵn bao diêm

 

Chân trời càng gần 

Bóng tối càng trôi khủng khiếp

Nhanh hơn cảm xúc

 

Con vẫn dồn lo âu, căm tức

Trên mặt đất bóng đêm đã xoá sạch. 

 

 

V

 

Con đuổi theo con mồi nhỏ

Tung mình lên mặt sóng rồi mất hướng

 

Nước rút 

Trong giấc mơ gần sáng

 

Xương cốt con đau 

Đuôi và vây lưng tê cứng

Có bàn tay luồn những sợi dây 

Kéo con lê lết 

 

Họ đã dừng lại trú mưa

Bất ngờ phóng thích con 

Gần chân sóng

 

Con biết ơn trận mưa 

Sấm to và gió mát.

 

 

VI

 

Cha vừa gượng dậy sau trận ốm liệt, men dần ra cửa, lọt vào khối vuông ánh sáng

 

Người cố đưa ngón tay và bảo con cánh cam trên tán lá kia cha nhìn thấy lần đầu 

 

Con kể những chuyện vô tình lúc cha hôn mê. Chuyện đám mây lớn thường bay chậm qua nhà mình. Chiếc giếng khơi dâng hơi nước lên cửa sổ. Chuyện tiếng con chim khách làm mọi người cùng nhìn bát thuốc

 

Cơ thể cha tựa sông cạn, củi khô, hạt lép

Chùm quả nặng đung đưa gió mạnh

 

Cha bỗng thều thào hãy dìu cha đi nghỉ

Tiếng lá khô trượt trên mái nhà làm cha và con cùng rơi nước mắt.

 

 

VII

 

Vũ trụ choàng áo đen lên con 

Chỉ hở đôi mắt cầu nguyện

 

Lầm rầm con vẫn nghĩ

… bàn tay trắng máu đen lưỡi trắng nước mắt đen lưng trắng vành tai đen lọn tóc trắng mồ hôi đen…

 

Màu đen tràn lên mọi điều sẽ kết thúc

Hãy nguyện cầu cứu lấy nhân gian

 

Ngọn hải đăng…

Bếp sáng…

 

Nhìn hướng bất kỳ 

Như tập nhìn lên bảng 

Học cách phân màu

Đánh vần chữ cái

Đây ngã tư trắng

Mặt đất, mặt biển trắng

Cụ già, chiếc ghế, thiếu phụ trắng

Viên thanh tra, người nông dân màu trắng…

 

Miệng đọc to lòng còn tạp niệm

… lưỡi trắng nước mắt đen lưng trắng vành tai đen lọn tóc trắng…

 

 

VIII

 

Co quắp con ngủ trong gió lạnh

Mơ thành bào thai

Cuống nhau nối mặt trời

 

Bay trên tàng cây

Mắt nhìn xanh tiếng nấc

 

Từng chồi chân tay bé xíu 

Bật nhẹ trong cơ thể Người

Con tỉnh giấc

 

Nơi ấy bắt đầu con đường

Chú ngựa con liêu xiêu đứng dậy

Đàn sâu bò khỏi thân cây

Con tép riu vọt lên họng nước.

 

 

IX

 

trống chiêng bát bửu 

mở hội long đình   

múa hát cao xanh

công đồng tứ phủ

mở lòng đệ tứ

bao dung mắt nhìn

mưa thuận gió êm

khâm sai ân huệ 

tâm thành kính lễ

tứ vị chầu bà 

khăn gấm áo hoa

đi tươi về tốt

thuận buồm xuôi ngược

má phấn môi son 

lá phách sênh tiền  

rồng thiêng bay lượn 

năm toà quan lớn 

phơ phất bàn tay 

tài cao đức dày

long lanh ngọn lửa  

vuốt ve che chở

thương con tò vò

con tằm nhả tơ  

áo khăn lật phật 

phù sa ôm ấp 

lòng sông gió về

dưa gang dưa lê

sen cau ngan ngát

gái trai vào hạt 

dẻo thơm ân cần 

làm chiếu làm chăn

làm hoa làm bướm

mặt mày hơn hớn

làm đất làm trời 

cây cỏ tốt tươi

mưa mau sầm sập

 




Tiểu sử nhà thơ - dịch giả Raed Anis Al-JISHI:

 

Nhà thơ, dịch giả Raed Anis Al-JISHI, sinh 1976 tại thành phố Qatif phía đông Ả rập Xê út. Ông đã xuất bản một tiểu thuyết và tám tập thơ tiếng Ả Rập. Tập thơ “Con mòng chảy máu: Hãy nhìn, cảm nhận, bay” được dịch sang tiếng Anh. Ngoài lĩnh vực văn chương, ông còn tham gia hoạt động bảo vệ quyền phụ nữ và con người và những tác phẩm phát hành liên quan tới trẻ em và xã hội.

 



Biography of poet - translator Raed Anis Al-Jishi:


Raed Anis Al-Jishi a feminist and a human rights poet was born and still live in Qateef, Saudi Arabia, a city that breathes poetry, where he regularly attend poetry readings as a member in “Tmaem adbia” a chemistry teacher. He have had one novel, eight books of Arabic poems published and one in finch (Genèse de la mémoire passionnée) about the Arab spring and (Bleeding Gull look, feel, fly) in English.

 

 

 

 

عن الشاعر وشعره

 

شاعر فيتنامي معاصر ولد عام 1955م في ننينا بينا - دلتا النهر الأحمر في شمال فيتنام ويقطن حاليا مدينة هاي فونج. حصل على عدة جوائز أدبية فيتنامية ومؤلف لأكثر من 22مجموعة شعرية ترجمت منها 10 مجموعات للغات مختلفة كم ترجمت مختارات من نصوصه إلى أكثر من 20 لغة مختلفة. تحتوي نصوصه على تراث البيت الفيتنامي المضياف وثقافته التأملية في اكتساب الطاقة الإيجابية سعيا نحو التكامل حد الإشراق مع مسحة من الاختلاجات النفسية بحس شعري يتكئ على الإحالة الدينية والفلسفية ولا ينحاز لهما للضوء والإشراق سطوتهما على النصوص بتجلياتهما المختلفة وهي تنطبق عن مقولة تنسب لذات الشاعر إذ يقول"الشعر روحي وروحي متصلة بكل شيء." فضمير الأنا أو الهم لدى قد يعني أي شخص أو شيء آخر والآخر قد يعنيه تماما وهناك ثمة  تقارب بين شعره والشعر الصوفي من ناحية التوحد بالذات والآخر إلا أن الآخر هنا ليس المحبوب الخالق بل هو الآلهة والخلق بأكمله. وهو فكر موجود في أحاديث بوذا التي يظهر أثرها في نصوصه ايضا إضافة إلى فلسفة الزن والين/يانق فتجده متحدا مع الطبيعة بكل ما فيها ومتحدا بكل شخوصها فهو الإنسان والحيوان والنبات والجمادات بل كل جزء خاص بها. يقدم ماي الواقع على كونه كلّا ويخلق من الصورة الواقعية اليومية صورة شعرية بإحالاته إلى ذلك الكون من التوحد والحلو في لحظاته التأملية. ورغم أنه يستخدم تقنية "القائمة "السردية في نثر الصور التي تعطي مساحة من الاتساع للصورة بتنوعاتها وهي تتصل بخطوط لا تكاد تبين إلا أنه وهو يقدم بعض الصور التي تبدو عادية جدا للوهلة الأولى نراها تحمل في معناها صورا أخرى لم يسردها أو يوضحها وذلك يحتاج إلى التركيز على جمله التي تخاطب الحواس الخمس يقول مثلا (ذيل شرغوف*2 مقطوع يسبح عبر النهر) ورغم أنه لا يتحدث عن الشرغوف بشكل مباشر إلا أننا نعلم أن الشرغوف لا يقطع ذيله إلى عند بداية مرحلة تحوله إلى ضفدع. لهذه العبارة دلالتها في التحول الجسدي والروحي عند الفيتناميين. كما أن حالة الصدمة والمفارقة واضحة في الكثير من مقاطع نصوصه وتتقاطع مع تقنيات القصة القصيرة رغم نحوها المنحى الشعري حيث يقول مثلا( ينزل من أعلى الجبل ليحمل الماء إلى النباتات/ وحين يعود من جديد إلى ساحة المعبد/ تمطر ) هو بصري بامتياز إلا أنه يمزج الواقعي بالواقعي أحيانا بشكل خيالي فيقول ( لم يقدم الربيع بعد/تتساقط أزهار الخوخ/ ورقة ورقة ) وكما يبدع ماي فان فين بالنصوص القصيرة يتألق بالمطولات شعرية بها ذات الخصائص التي تبعث على الأمل وتمزج الواقعي بالفلسفي والديني دون انزياح للدين والفلسفة بل توظفهما لتدعيم الحالة الشعرية والإنسانية. يتحدث ماي فان عن الشعر في بعض مقالاته فيقول أنه يعيد الجمال إلى فطرته إنه الضوء الذي يبعد الظلمة, الماء البارد الذي يجعل الأرض خضراء, والعلاج الفعال لعلاج الروح من الفساد. وفي هذا العالم الذي تتميز فيه الأمم عن بعضها بثقافة وتاريخ واقتصاد يؤثر في الأدب المحلي ويطبع بصماته فيه يعتبر الشعر جسرا بينها كونه مبني على التنوع والاختلاف في المفاهيم يصبح أغنى وأكثر تطورا بها. ورغم أن الشاعر وحيد في كتابة صدى مختلف إلا أنه يلتقي في عزلته بالبشرية حالما بعالم مثالي. وتعريفه للشعر يتجسد أيضا بشكل ما في نصوصه. 

 

رائد الجشي

 



Stream Raed Anis Al-Jishi, -AuthorVoicesOnAirSingapore مقابلة مع الشاعر  رائد الجشي (انجليزي) على by raedaljishi شعر | Listen online for free on  SoundCloud


 

BÀI KHÁC
1 2 

image advertisement
image advertisement
image advertisement




























Thiết kế bởi VNPT | Quản trị