Mai Văn Phấn
Thể dục buổi sáng
Bàn
chân đặt xuống đất nâu
Không
gian khép mở sắc màu thanh tân
Nương
theo hướng gió ân cần
Mạ
non bén rễ quây quần sương mai
Tiếng
chim vừa đếm một... hai...
Chân
mây hít thở đêm dài đi qua
Bờ
sông sóng vỗ qua loa
Dăm
con cá quẫy trong đà nước lên
Mà
nghe mặt đất vang rền
Râm ran nắng mới lại quên tuổi mình
Ngược
xuôi đâu cũng bình minh
Vươn
vai ai đứng một mình như cây
An
nhiên trong tiếng sum vầy
Tóc
bay hay lá ken dày trên vai
Tiếng
chim lại đếm một... hai...
Cùng
em về lại ban mai thuở nào
Bóng
mây kéo anh lên cao
Trẻ
trung lại muốn lặn vào nước sâu.
Hai đầu mùa xuân
Mùa
xuân rạo rực nơi đâu
Mưa
bay mờ mịt nhịp cầu tương tư
Giao
hòa trời đất êm ru
Tơ
non cỏ dắt sương mù rong chơi.
Muôn
con mắt lá nheo cười
Mở
ra đâu cũng là nơi hội hè
Nụ
đào mong chán mong chê
Hơi
xuân dìu dặt đi về đêm qua.
Men
quê ủ trọn lá bùa
Trầu
cau bao nỗi bông đùa như không
Nhớ
mong như lên cánh cung
Chông
gai rồi cũng động lòng liêu xiêu.
Hương
hoa nào chẳng dễ yêu
Lần
theo vách gió thấy nhiều vân tay
Mặt
sông lấm tấm gót hài
Mở
bao chuyện cũ một mai nào ngờ.
Mùa
xuân hai đầu ngu ngơ
Xanh
non mong ngóng gió đưa xa rồi
Giấy
điều mau cuộn lên thôi
Bao
nhiêu nét chữ thắm rồi chẳng phai.

Tranh của HS. Ngô Xuân Khôi