Thơ Sotirios Pastakas (Hy Lạp) - Vũ Việt Hùng dịch từ tiếng Anh

Sotirios Pastakas (Hy Lạp)

Vũ Việt Hùng dịch từ tiếng Anh

 

 

Nhà thơ Sotirios Pastakas. Photo by Ferdinando Kaiser

 

 

 

CUỘC ĐÀO THOÁT HOÀI NGHI

 

Tôi muốn mọi thứ ở gần, dễ lấy và tiện dụng,

những vật thể của tuyệt vọng: rượu, thuốc lá và

chiếc điều khiển TV để dò kênh

tinh tế trong sắc màu, khi tương lai hóa thành

thứ nhơ nhuốc, đa sắc và tăm tối.

Tôi lún dần xuống chiếc ghế sô-pha tuyệt vọng,

lang thang trong khói thuốc, men rượu

và màn hình tối đen, tôi thấy dễ dàng hơn

để nghỉ ngơi, để từ bỏ mọi hình ảnh

mà không ai biết rằng tôi đã giã biệt,

đã thoát, chiếc cốc thuỷ tinh và những điếu xì gà,

cùng với thân thể tôi và chiếc TV đang mở,

rời đi không báo trước, thậm chí không nói

“Chia tay và chúc may mắn", “Tạm biệt", “Gặp lại bạn sau".

 

 

 

HY LẠP, CHIẾC XE ĐẠP MÁY

 

Hy Lạp chuyển động với vận tốc 40 dặm/giờ[1]

Tựa chiếc xe đạp máy dọc con đường ven biển.

Tốc độ cao nhất có thể

xảy ra đồng thời với khả năng

của một ánh nhìn mê say

để ghi lại, tận hưởng,

để gợi nhớ sự chênh lệch nhỏ nhất

của ánh sáng, sự quay cuồng

của biển khơi, và hướng đi của gió.

Hy Lạp và cái ôm của cô

khách ngồi trên yên sau nhắm

đôi mắt họ cùng nhau.

Cô sẽ không bao giờ biết được

anh có ý nghĩa thế nào, cũng như mang ơn cô

nhiều đến nhường nào.

Nhờ tốc độ chậm,

Hy Lạp là quốc gia duy nhất

vào lúc hoàng hôn

đi hay về từ mũi Sounion[2]

có thể mất cả đời người.

 

 

 

CHUẨN BỊ VỀ ĐÊM

 

Giấc mơ của mệnh lệnh vô thừa nhận níu giữ tôi

mỗi đêm. Cuốn tiểu thuyết dang dở

về cuộc sống hôn nhân, lời nói không hồi kết

về cùng một thứ, đam mê và cái giá đớn đau

bắt đầu ngay bây giờ, và trong tất cả lương tâm,

tôi phải sắp đặt tỷ số cũ,

trả đũa, mặc dù chiếc đồng hồ kỹ thuật số

chỉ hiển thị 3g43’: tôi nói hiện tại là

ảo ảnh của một quá khứ được sắp đặt cẩn thận.

Và dù vật, khi tôi tiến tới sự chia tách

với thanh kiếm mưu mô tội lỗi của mình, tôi đi

đôi dép quai hậu từ sau ra trước, và một vài giọt cuối cùng

luôn luôn chảy bên ngoài chiếc bát.

 

 

 

CHÚ MÈO JORGE CỦA TÔI

 

Giờ tôi đã thu thập được

người thân và bạn bè

giữa những người đã chết,

chú mèo của tôi

tiếp tục cào xước địa cầu.

 

Giờ đây mỗi bông hoa

nở rộ trong thương tiếc

và chậu hoa của tôi mang

những cái tên

của những người đã chết ra đi,

chú mèo của tôi

đi từ người này đến người khác

móng trước của nó đào bới,

móng sau của nó hất lên,

thềm nhà tôi phủ đầy bụi đất,

mẩu xương nhỏ và hộp sọ,

bằng chứng của những người thân

nó chưa từng yêu mến

chưa bao giờ gặp họ.

Nhưng hôm nay nó mang theo mối bận tâm

chứa đựng giữa

răng của nó, từ hiên nhà,

và nằm xuống cạnh chân bàn tôi

dưới gầm giường. Ai biết được

nó lại đào ai lên vào ngày mai.

 

 

 

BỮA TỐI ĐƠN SƠ CỦA TÔI

 

Tôi đặt bàn một người.

Cho riêng tôi. Và bật TV.

Ngồi xuống. Để cứu lấy hệ thống tư bản

Tất cả chúng ta đều phải hy sinh.

Điện thoại rung lên. Bạn hỏi

Nếu bạn có thể đến.

Bạn đến. Tôi tắt TV.

Đứng dậy. Hệ thống tư bản

đang rỉ máu và đang chết. Tôi nói.

Tôi thay khăn trải bàn.

Tôi đặt bàn cho hai người.

 

 

 

ĐẢO CHIOS[3]

 

Cơn đau bắt đầu khi chúng ta lãng quên

vết thương. Không có lối thoát

cho loạt đạn. Lối vào của nó

được chữa lành và đóng lại.

 

Cơn đau gần kề

bạn không thể xác định được nó

trong bộ phận cơ thể, mô và tế bào.

 

Không có gì chứng tỏ điều đó.

nó xuất hiện rộng khắp,

khó hiểu, như niềm vui. Cơn đau,

người thân yêu của tôi, được tạo nên khi nó

là sự tuyệt vời, sự hân hoan làm mê hoặc.

 

Chỉ có ai đã từng yêu rất nhiều,

mới dám yêu thêm lần nữa.

 

 

 

NÚI AEGALEO[4]

 

Tôi thích thứ tôi thấy

Từ ban công của tôi;

Đĩa vệ tinh mạ trắng.

Đằng sau chiếc gương

tôi thích ngắm nhìn Acropolis[5],

ở đâu đó bên trong phông nền

với tư cách một vẻ đẹp

như trong quá khứ.

Tôi sẽ đón tiếp bạn

để chia sẻ cùng nhau

những gì tôi nhìn thấy, chắc chắn rằng

tôi sẽ mời bạn.

Tại sao, chỉ mình tôi, nên thấy

một vẻ đẹp thế này

từ trên cao tôi đứng?

Tôi sẽ gọi bạn.

Quang cảnh trên cây thánh giá

Rất quang minh.

 

 

 

“RAPSANI[6]" (trích đoạn), dành tặng Mẹ

 

Vậy nên, đó là cách họ qua đời,

mẹ của chúng con và mẹ những người khác,

mỗi người đến giường của mình, ôm lấy những lá thông,

một bó rơm, một nắm xì gà,

những lá sồi trên ngón tay thiêu đốt,

chiếc chảo lấy ra khỏi lò cho bữa ăn chủ nhật,

- vết thương hở từ những lời đắng cay chúng tôi nói với bà

trong những cơn giận dữ, tất cả chúng tôi -

một bó húng tây, một chiếc tạp dề chất đầy cam chín,

một quả lựu lẻ loi tự hào cho ngày đầu năm

trong tay, và một cây nến cho bữa ăn phục sinh

không bao giờ nhạt phai trong ký ức

mẹ, xin hãy ngừng trò chơi trốn tìm đi.

Mẹ là chú ruồi đậu trên mũi chúng con

Mỗi lần chúng con thức dậy

Chiều chủ nhật

tại Rapsani.

 

 

 

SARAJEVO[7] (trích đoạn)

 

..................... Bởi thơ ca luôn là

sự đánh cược của thứ định cướp lấy

từ sự phi lý nguyên nhân của tồn tại,

để giải giáp, biến nó thành nỗi đau của chúng ta.

thơ luôn là thứ hạ gục cuối cùng, sự mất ngôn ngữ,

sự tiếc thương, sự kinh suất số phận,

và nó có chiếc mũi gãy của Paul Polansky[8].

Các nhà thơ tựa những tay đấm bốc dù chỉ là lũ nhóc

trong cuộc sống thường nhật cả khi họ không biết lái xe

hay sửa chiếc đèn điện, hay đóng chiếc đinh để treo tranh

tuy nhiên trên tường, họ vẫn rung lên như lá bạch dương

khi Kalashnikov[9] bắn phát súng, mặc dù những nhà thơ

đặt tất cả ngôn ngữ trên thế giới đang lướt qua họ

tới cực điểm nơi cái chết không có

bất cứ quyền năng nào với họ, từ khi cái chết

không có cầu nối làm bằng ngôn từ, những bài thơ

không bước qua những cây cầu của cái chết...

 

 

 

TRƯỚC CUỘC CÁCH MẠNG

 

Không, tôi không đến từ Elefsina. Từ miền Nam nước Ý.

Sandy[10] trở về từ cuộc mít tinh Aegea[11] đến Nisyros[12].

tôi tìm thấy Yannis tại số 37 và anh mang cho tôi chiếc Mojito[13].

Mihos đến vào giai đoạn cuối cùng

của buổi sáng vinh quang. Akanthos đã tiếp quản

bức vẽ của bậc thang đầu tiên nơi cầu thang.

X2 trung thành với biệt danh của mình

anh chỉ giữ các cô bạn gái trong hai tuần.

Fotis cảm thấy chán nản lộ trên gương mặt và điều ước

tiến hành cuộc phẫu thuật tạo hình. Gumas

không rời khỏi Halandri. Nikos

thông báo với chúng tôi rằng Cơ quan Tình báo

đã dừng việc theo dõi anh qua máy tính.

Điều ấy luôn xảy ra.

 

Irene bị truy đuổi bởi những sự thịnh nộ từ Argos.

Dimitris bị truy đuổi bởi ông chủ của mình từ công ty Zara.

Hector bị đẩy ra khỏi nhà mình. Laskaris

không ngừng cầu xin cho vay vào tháng sáu, tháng bảy

và tháng tám. Kostas tìm được cách nhân đôi

lợi nhuận của mình. Spyros viết mỗi ngày một dòng thơ

ở Marseilles, ở Glyfada, ở Olympia.

Giannis và Tasia chúc mừng ở Rovies

kỷ niệm năm mươi năm ngày cưới. Mitsos được tình nguyện giấu mình

trong một tháng ở Sinouri. Elena quyết định bỏ

rượu nhưng đổi ý giữa lúc đang cố gắng.

Điều ấy luôn xảy ra.

 

Chờ đợi trong hai năm để được kết hôn, Ghely trở về

từ Halkidiki cùng bác sĩ. Ioanna rời khỏi chồng và những đứa con

một thời gian và tiếp tục sống một mình

ở Pylos. Katerina mua một căn hộ hai phòng ngủ

trên tầng cao nhất ở Nea Smyrni và cô ấy rất vui.

Vào lúc bình minh, Maraki trở về từ cuộc tình một đêm

đến nhà vệ sinh lạnh lẽo. Lina sợ mang về

Từ Colombia một chiếc lá coca làm quà lưu niệm

cho từng người. Những phụ nữ của chúng tôi hòa cùng

bạn bè chúng tôi và chúng tôi với những phụ nữ của bạn.

Những người có con nhỏ

họ lấy một chỗ để nấu nướng. Điều ấy luôn xảy ra.

Trước cuộc cách mạng.

 

___________________

[1] Tương đương 64.37 km/giờ. ND

[2] Sounion là mũi đất nhô ra ở cực nam của bán đảo Attica, Đông Attica, Hy Lạp. ND

[3] Hòn đảo tách biệt với Thổ Nhĩ Kỳ qua eo biển Chios. ND

[4] Ngọn núi nằm phía tây Athens, Hy Lạp. ND

[5] Thành phòng thủ cổ nổi tiếng nhất trên thế giới của Hy Lạp. ND

[6] Rapsani là thị trấn thuộc vùng Larissa, Thessaly, Hy Lạp. ND

[7] Sarajevo là thủ đô của Bosna và Hercegovina. ND

[8] Paul Polansky là nhà văn, nhà hoạt động xã hội người Mỹ gốc Romani. ND

[9] Mikhail Timofeyevich Kalashnikov (1919 - 2013) là tiến sĩ khoa học kĩ thuật,  là cha đẻ của súng trường AK-47, tổng công trình sư thiết kế vũ khí nổi tiếng của Nga (Liên Xô cũ). ND

[10] Sandy, Yannis, Mihos, Akanthos, Fotis, Gumas, Nikos, Irene, Dimitris, Hector, Laskaris, Kostas, Spyros, Giannis, Tasia, Mitsos, Elena, Ghely, Ioanna, Katerina, Maraki, Lina - Tên người được tác giả viết trong bài thơ. ND

[11] Aegea là một vùng vịnh nối dài của Địa Trung Hải nằm, giữa nam Balkan và bán đảo Anatolie, giữa Hy Lạp và Thổ Nhĩ Kỳ. ND

[12] Tên một đô thị và đảo núi lửa của Hy Lạp nằm ở Biển Aegean. ND

[13] Mojito - máy pha cocktail tự động. ND

 

 

TIỂU SỬ SOTIRIOS PASTAKAS

 

Sotirios Pastakas sinh năm 1954, tại Larissa, Hy Lạp. Ông là nhà thơ, dịch giả, nhà văn, nhà phê bình văn học, nhà sản xuất chương trình phát thanh, người soạn các hợp tuyển. Ông học ngành dược tại Rome (Ý), sau đó làm bác sỹ tâm thần tại Athens (Hy Lạp) khoảng 30 năm. Ông đã xuất bản 17 tập thơ cùng nhiều tiểu luận, truyện ngắn. Thơ ông được dịch sang 16 thứ tiếng. Ông từng tham gia trình diễn thơ trong liên hoan thơ quốc tế, tại San Francisco, Sarajevo, Izmir, Rome, Naples, Siena, Cairo, Istanbul v.v. Năm 2021, ông là khách mời chính thức tại liên hoan thơ quốc tế Medellin tại Colombia. Ba trong số những tập thơ của ông “Corpo a corpo” (tạm dịch: Thân thể trong thân thể), “Jorge”, “Monte Egaleo” (tạm dịch: Núi Egaleo)) được xuất bản ở Ý, nơi ông giành giải thưởng NordSud vào năm 2016. Năm 2014, ông đã xuất bản tập thơ “Food Line” (tạm dịch: Dòng thực phẩm) tại Mỹ. Tuyển tập “Cuerpo a cuerpo” được dịch bởi José Antionio Moreno Jurado sẽ được ấn hành tại Tây Ban Nha trong năm 2021. Năm 2019, Thư viện thành phố Rapsani đã hoàn thành khu lưu trữ những kỷ vật của ông. Vào mùa thu năm nay (2021), cuốn sách của ông với những câu chuyện từ trải nghiệm trong nghề “Doctor Ψ (PS) among others” (tạm dịch: Bác sĩ Ψ (PS) giữa những người khác) sẽ được nhà xuất bản Kedros ấn hành. Ông là thành viên của Hiệp hội Tác giả Hy Lạp từ năm 1994. Gần đây ông được chọn là điều phối viên quốc gia của Phong trào Thơ ca Quốc tế (WPM) tại Hy Lạp.

 

 

 

Sotirios Pastakas giữa những người hâm mộ

 

 

 

Sotirios Pastakas

 

 

 

SUSPECT OF ESCAPE

 

I want everything near me, easy to get at and handy,

matter of despair: booze, fags and

a TV control to add channels and subtract them

colour-wise, since the future has become

a stain, multicoloured and dark.

Thus sunk into despair’s sofa,

lost in smoke, booze

and the black screen, I find it easier

to retire, to abandon my image

without anyone noticing that I’ve gone,

exited, the glass full and the cigarettes there,

together with my body and the television on,

left without notice, without even saying

“cheerio”, “arrivederci”, “be seeing you”.

 

 

 

GREECE, A MOPED

 

Greece travels at forty MPH

like a moped along the coastal road.

The highest possible speed

coincides with the potential

of an enamoured look.

To record, to relish,

to recall the light’s slightest

deviations, the sea’s

rolling, and the wind‘s direction.

Greece and her hugging

pillion passenger shut

their eyes together.

She will never learn what

he meant to her, nor how very much

he owed her.

Thanks to low speed,

Greece is the only country

when at twilight

going to or returning from Sounion

may last a lifetime. 

 

 

 

NOCTURNAL READINESS

 

Dreams of abandoned order keep me company

each night.  The unfinished novel

of married life, the endless harping

on the same thing, passion and its painful

consequences: ready now, and in all conscience,

I must settle old scores,

get my own back, even though the digit clock

shows only 3.43: the present, I say, is

an illusion of a well-arranged past.

And yet, when I get up to sever

with my sword the sinister plot, I wear

my slippers back to front, and the last few

drops always fall outside the bowl.

 

 

 

JORGE, MY CAT

 

Now that I’ve acquired

relatives and friends

among the dead,

my cat

keeps on scratching the earth.

 

Now that every flower

blooms in mourning,

and my flower pots bear

the names

of those dead and gone,

my cat

goes from one to the other,

his front paws digging,

his hind paws kicking,

that my terrace is full of dirt,

little bones and skulls,

evidence of loved ones

he never loved

having never met them.

But today he took the trouble

of carrying between

his teeth, from the veranda,

and laying down in front

of the legs of my desk,

Thanássis.  Who knows

who he’ll dig up tomorrow.     

 

 

 

MY POOR DINNER 

 

I set the table for one.

For myself. Turned the teevee on.

Sat down. In order to save capitalism

sacrifices are required from all of us.

The phone rang. You asked

if you could come.

You could. I turned off the teevee.

Got up. Capitalism

is hemorrhaging and is dying. I said.

I changed the tablecloth.

I set the table for two.  

 

 

 

CHIOS ISLAND

 

Pain begins when we forget

the wound. There is no exit

for the projectile. Its entry

has been healed and shut.

 

The pain is closed up.

You can’tlocaliseit

in body organs, tissues and cells.

 

Nothing testifies it.

It appears pervasive,

inconceivable,like joy. The pain,

my darling, is created when it is

great, a gladness that fascinates.

 

Only one who loved a lot,

is capable to love again.

   

 

 

AEGALEO MOUNTAIN

 

I like what I see

from my balcony;

the white-clothed satellite plates.

Behind the mirrors

I like to see Acropolis,

somewhere therein the background

as a Beauty

like in the past.

I'll host you

to share together

what I see, be sure

I’ll invite you.

Why, me alone,should I see

such a beauty

from this high level I stand?

I'll call you.

The view high above the Cross

is just exquisite.

 

* nova: metallic plate on the roof receiving satellite transmissions for the TV

 

 

 

"RAPSANI" (excerpt), dedicated to Mama

 

... So, such is the way they pass away,

our mother and the moms of the others,

each one goes to her bed, embracing pine needles,

a bundle of straw in hands, a lump of tobacco,

with the oak needles still burning the fingers,

the pan taken out of the oven for the Sunday meal,

- open wounds from the bitter words we said to her

at times angry, all of us -

a bunch of oregano, an apron full of oranges,

a single proud pomegranate for the New Year's Day

in hand, and a candle for the Easter feast

foreverundeletedin our memory.

Mother, stop playing the hideout.

You are the fly that rests on our nose

every time we wake up

Sunday afternoon, at

Rapsani.

 

 

 

SARAJEVO (excerpt)

 

..................... because poetry is always

the bet of that one who manages to steal

from the absurd its cause of existence,

to disarm it, to renderit painless for us.

Poetry is always the final knockout, the aphasia,

the mourning, the inconsiderateness of fate,

and it has the broken nose of Paul Polansky.

All poets are boxers though they’re lads

in everyday life even if they can’t drive

or fix a lamp or nail a nail to hook a frame

on the wall, yet they tremble like birch leaves

when Kalashnikov blow shots, becausethe poets

let all languages of the world to lick them

up to the point where death does not have

any power on them, since death

has no bridges made of words, the poems

do not walk over the bridges of death...

 

 

 

BEFORETHEREVOLUTION

 

No, I’m not coming from Elefsina. From Lower Italy.

Sandy returned from the Aegean Rally to Nisyros.

I found Yannis at 37 and he bought me a mohito.

Mihos arrived at the final stage

of his glorious mourning. Akanthos took over

the painting of the ladder’sfirst step.

X2 being faithful to his nickname

he retains the girlfriends only for two weeks.

Fotis felt bored with his face and wishes

to undergo a plastic operation. Gumas

didn’t went out of Halandri. Nikos

announced to us that the Intelligence Service

has ceased spying him through his computer.

It always happens.

 

Irene was chased by the furies from Argos.

Dimitris is chased by his bosses from Zara.

Hector was driven out of his house. Laskaris

never ceased to beg for loans in June, July

and August. Kostas managed to double

his profits. Spyros writes every day a new verse

in Marseilles, in Glyfada, in Olympia.

Giannis and Tasia celebratedin Rovies

fifty yearsof marriage. Mitsos was voluntarily closed

for a month at Sinouri. Elena desided to give up

wine but changed opinionamid her attempt.

It always happens.

 

Waiting for two years to be marriedGhely returned

from Halkidiki with the doctor. Ioanna flew for a while

from her kids and husband and went alone

in Pylos. Katerina bought a two-bedroom apartment   

on the top floor in Nea Smyrni and she is happy.

Maraki at dawn she returned from the one-stand

to coldtoilets. Lina was afraid to fetch

from Colombia a coca leaf as a souvenir

for each one of the company. Our women mixed up

with our friends and us with the women of our friends.

Those who happened to have kids still small

they took a post to cook. It always happens.

Before the Revolution.

 

 

 

CURRICULUM VITAE OF PASTAKAS

 

Sotirios Pastakas (poet, translator, essayist, radio producer, novelist, experiential writing teacher, anthologist) was born in 1954 in Larissa, where he lives. He studied Medicine in Rome. For 30 years he worked as a psychiatrist in Athens. He has published translations of Italian poetry, essays, short stories and 17 collections of poetry. He has been translated into 16 languages and he has read his own poems at various international poetry festivals (San Francisco, Sarajevo, Izmir, Rome, Naples, Siena, Cairo, Istanbul, etc.). In 2021 he was an official guest at the 31st Medellin International Poetry Festival in Colombia. Three of his poetry collections (Corpo a corpo, Jorge, Monte Egaleo) are published in Italy, where he won the NordSud Award in 2016, one in the USA (Food Line) and his personal anthology (Cuerpo a cuerpo) translated by José Antonio Moreno Jurado this year (2021) in Spain. In 2019 he completed the donation of his library to the Municipal Library of Rapsani, where his personal archive will be hosted. In the fall of 2021, his book with the stories from the exercise of his profession " Doctor Ψ (PS) among others" will be published by Kedros Publications. He has been a member of the Writers' Society since 1994. He was recently anointed national coordinator of the World Poetry Movement (WPM) in Greece.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 
BÀI KHÁC
1 2 3 4 5  ... 

image advertisement
image advertisement
image advertisement




























Thiết kế bởi VNPT | Quản trị