Thơ Khasanboy Kholmirzaevich Gayubov (Cộng hòa Tajikistan). Đinh Xuân Dũng & Mai Văn Phấn dịch từ tiếng Nga

Khasanboy Kholmirzaevich Gayubov (Cộng hòa Tajikistan)

Đinh Xuân Dũng & Mai Văn Phấn dịch từ tiếng Nga

 

 

Nhà thơ Khasanboy Kholmirzaevich Gayubov

 

 

Nhà thơ, dịch giả kiêm nhà văn Khasanboy Kholmirzaevich Gayubov, sinh ngày 1/1/1968 tại Thành phố Tursunzade, nước Cộng hòa Tajikistan. Tác giả của mười cuốn sách, gồm thơ, chính luận bằng tiếng Uzbekistan, Tajik, tiếng Đức và các tuyển tập như "Bí mật của vực sâu" và "Bông hoa của hy vọng" bằng tiếng Nga. Ông đã tham gia nhiều Festival văn học quốc tế tại Thổ Nhĩ Kỳ, Kazakhstan, Uzbekistan, Tajikistan, Kyrgyzstan và Nga. Đã dịch thơ của các nhà thơ Nga và Tajik sang tiếng Uzbekistan, như thơ của I. Bunin, Valentin Sidorov, A. Maikov, D. Merezhkovsky, M. Tursunzade, Loik Sherali, Gulnazar, Zulfiya Atoyi, Rakhmat Nazri, các bài thơ hiện đại của Sergei Antipov, văn xuôi của Svetlana Savitskaya, Heinrich Dick và Timur Zulfikarov. Ông cũng dịch thơ của các nhà thơ nói tiếng Thổ Nhĩ Kỳ (Kazakhstan, Kumyk và Thổ Nhĩ Kỳ) sang tiếng Uzbekistan. Thành viên của Hội Nhà văn và Nhà báo Tajikistan, thành viên danh dự của Hội nhà văn Nga thành phố Mátxcơva, thành viên chính thức của Viện Hàn lâm Văn học Nga và Hội Nhà văn quốc tế. Ông là tác giả ưu tú trong văn học và báo chí của Cộng hòa Tajikistan. Khasanboy đã được trao tặng huy chương "Kỷ niệm 100 năm báo chí Tajik", huy chương của Ivan Bunin và Lev Tolstoy và huân chương "Mùa thu vàng" mang tên Yesenin của Hội nhà văn Nga thành phố Mátxcơva. Được trao Bằng Danh dự của Hội nhà văn quốc tế cho những thành tựu sáng tác năm 2021. Huy chương "Vì công lao cho văn học nghệ thuật" của Hội nhà văn Liên bang Nga. Người sở hữu cây bút vàng nước Nga. Các tác phẩm của ông đã được xuất bản trên các tạp chí và tuyển tập của Nga, Uzbekistan, Thổ Nhĩ Kỳ, Kazakhstan, Belarus, Kyrgyzstan, Turkmenistan.

 

 

 

 

LÒNG BIẾT ƠN

 

Tôi biết ơn số phận của tôi

Từ thuở ấu thơ, lúc còn trong nôi.

Số phận đã ban cho tôi nguồn thi hứng

Tâm hồn ngập tràn ánh sáng thiêng liêng.

Chúa đã ban cho tôi người mẹ hiền,

Và cũng ban một người cha thông thái.

Vẻ nhân hậu của cha mẹ cho đến hôm nay

Tôi mơ hàng đêm rồi lại sang ngày.

Tâm hồn tôi luôn được chiếu sáng.

Số phận đã ưu ái? Ồ, đúng vậy!

Tôi tin tưởng và nghe thấy tiếng gọi:

- Bạn là nhà thơ hạnh phúc nhất trên đời!

Sẽ mãi mãi ở luôn bên bạn
Là niềm tin, hy vọng, tình yêu!

 

2007

 

 

 

RUBAYAT  

 

Nhà thông thái nói với chúng ta: Hãy chiến thắng bằng tình yêu!

Nếu trở thành bất cứ ai - không phải kẻ tàn ác và kiêu ngạo,

Có thể chinh phục thế giới bằng sức mạnh nhân hậu,

Người chiến thắng mà không độc ác - thực thụ một chiến binh.

 

* * *

 

Đừng lười biếng, hãy đứng dậy, học cách chiến thắng

Và không mục tiêu, không đáng để lang thang,

Và ngay khi bạn xây dựng điều này cho mình,

Không cần phải đợi lâu để thành công hơn nữa.

 

05/3/2017.

 

 

 

HÀI LÒNG VỚI NHỮNG ĐIỀU NHỎ BÉ

 

Tất cả chúng ta đều là khách trong thế giới phàm trần,

Khi được ban tặng tâm hồn và thể xác.

Và không bị sa ngã vào sự tham lam,

Chúng ta muốn hài lòng với những điều bé nhỏ.

 

Chúng ta vội đi đâu, chính Chúa đã ngự giữa tâm hồn?

Còn nếu chúng ta biết an ủi tâm hồn ai đó,

Sẽ nhận được phần thưởng của Người nhiều hơn

Như đã đi quanh phiến đá ở thánh địa Mecca linh thiêng!

 

 

 

THỜI GIAN TUYỆT VỜI

 

Vẻ đẹp của những bông hoa ven suối

Đã lấy nơi mẹ tôi theo ý muốn Chúa Trời.

Những năm thơ ấu của tôi bây giờ đâu hỡi,

Lòng vẫn tràn đầy sức mạnh của cha?

Năm tháng đẹp nhất, khoảnh khắc tuyệt mộng,

Đã mất tăm tựa lập trường dao động.

 

Trong vườn có còn cây mộc qua già không?

Cây hạnh nhân của đã nở hoa trắng?

Bây giờ chúng ta không thể biết được

Tuổi ấu thơ đã trôi vụt rất xa.

Năm tháng đẹp nhất, khoảnh khắc tuyệt mộng,

Đã mất tăm tựa lập trường dao động.

 

Và thời thanh niên dịu dàng của chị gái ở đâu?

Khí thế ngọt ngào của thanh xuân ở đâu?

Nơi mẹ làm những chiếc bánh mỳ nóng hổi,

Và cha mẹ cùng nhau bày biện bàn ăn.

Năm tháng đẹp nhất, khoảnh khắc tuyệt mộng,

Đã mất tăm tựa lập trường dao động.

 

Bông hoa đỏ thẫm trên mái nhà bằng phẳng

Chiếc giường góc nhà, khoảng sân thân yêu

Nơi tôi nằm và nhìn lên trời cao

Tôi cứ nghĩ mãi về một cô gái.

Năm tháng đẹp nhất, khoảnh khắc tuyệt mộng,

Đã mất tăm tựa lập trường dao động.

 

Và những cây tiêu huyền cổ thụ bị cắt

Không thể gom lại những bức tường đất.

Quá khứ đã đi quá xa và không thể trở về

Tôi lớn lên vững vàng bên cha mẹ

Năm tháng đẹp nhất, khoảnh khắc tuyệt mộng,

Đã mất tăm tựa lập trường dao động.

 

 

 

GỬI MẸ

 

Mùa xuân này con về bên mẹ

Cuộc sống chẳng làm con hài lòng.

Gai góc khắp nơi, đó và đây nữa,

Và không có hoa tươi.

Phải gọi nấm mồ là mẹ

Trong lòng con quặn đau.

Từ đáy mắt, cơn mưa thu tuôn chảy

Tưới xuống cả cỏ cây.

Con mệt mỏi vì những điều hối tiếc,

Mệt mỏi phiêu bạt

Trên đường đời của mình

Con không có mẹ.

Thảo nguyên không muốn

Nở nụ cười mùa xuân,

Đàn chim không hót

Mùa xuân yêu thương.

Con buồn về mọi thứ. Về một điều

Đơn giản thôi con muốn gào khóc.

Tiếng gào khóc này, con biết rằng,

Phép màu không được ban tặng:

Khi con chết, ai sẽ khóc

Sẽ cần rất nhiều người khóc,

Để tâm hồn con

Có thể tới thiên đường?!

 

 

 

TRONG NHỮNG NGÀY ĐÓ

 

Chúng tôi đã khác trong những ngày đó!
Đơn giản, nhưng nghị lực và trí thông minh.
Sự đồng điệu của trái tim đã được thấy chính mình
Với linh hồn và thể xác. Chúng tôi thánh thiện!
Chúng tôi đã khác trong những ngày đó,
Hy vọng ngập tràn hạnh phúc trong tim.
Chúng tôi yêu thế giới, và tận hưởng cuộc sống!
Ngôi sao tình yêu đã soi sáng con đường

Chúng tôi đã khác trong những ngày đó!
Say vì tình, không phải vì men rượu,
Đến khi bài ca được vang lên bất cứ nơi đâu,
Giai điệu của chúng tôi đã ca hát cùng nhau!

 

 

 

EM ĐÃ KHIÊU VŨ

 

Em bắt đầu khiêu vũ, hình thể em dịu mềm

Mọi người ngắm nhìn em!
Mặt đỏ bừng và tôi nâng cốc,
Với ngượng ngùng ước mơ không cháy hết.


Em khiêu vũ như trong định mệnh
Hãy thắp lên ngọn lửa tình yêu!
Chính tôi đã say bởi vì yêu em
Không thể ngồi yên: "Nào, hãy gọi!".

Em uốn lượn thân hình quyến rũ.
Thời gian không thể chạm vào vẻ đẹp của em.
Còn tôi thổn thức, hạnh phúc và chợt hiểu

Giấc mơ, như bao năm, lần nữa trở về.

 

 

 

TRIẾT LÝ


Tôi đã trở nên giàu có

Nhưng đó không phải niềm vui.
Những người bạn thân thiết
Tôi có rất nhiều!
Người này không can thiệp vào người khác,
Chính trong thế giới
Thật tội lỗi khi kết hợp giàu sang

Với tình bạn nên tôi nghĩ vậy.
Khi bất ngờ trở nên nghèo khó
Cái vòng tròn của tôi tan ra.
Và tất cả không ở trong đó nữa
Tôi sẽ thật khó khăn để sống.
Trước mặt Đấng toàn năng
Tôi không một lần cầu xin:
"Hãy cho tôi giàu có,
Để trả lại bạn bè tốt cho tôi!"

 

 

 

DÒNG SÔNG DURBENT

 

Dẫu không còn tuổi trẻ

Nhưng dòng sông vẫn đó

Cảm ơn bạn của ta -

Hy vọng tháng ngày qua.

Dòng sông Durbent

Đã luôn luôn đúng:

Tôi chạy đến với sông

Từ sự thật điên cuồng!

 

 


THƠ BỐN CÂU

 

1

 

Bạn đẹp hơn nhiều so với mặt trăng - trên đó vẫn còn khoảng tối.

Bạn là bông hoa trong giấc mơ tôi, và lớn lên trong tâm hồn tôi.

Tổ tiên tôi là các thiên thần, người mà tôi yêu dấu

Bởi vì ai đã yêu cũng phải cuồng si!

 

2

 

Tâm hồn nhìn và thấu hiểu thế giới bằng đôi mắt,

Cuộc sống bé nhỏ và không hề đẹp- hãy thắp lửa lên.

Chúc mọi điều tốt lành, hãy sống tốt, khi nó đến

Bạn sẽ trở lại nhận quà với tâm hồn sáng trong!

 

3

 

Thà chẳng sinh ra, còn hơn phải sống giữa khổ đau.

Cuộc sống chẳng yêu thương là lặp lại cái chết âu sầu.

Mong ước của những người đang yêu sẽ thành hiện thực:

Thà mong chờ, vẫn còn hơn sinh ra một đam mê hủy diệt.

 

 

 

Nhà thơ Khasanboy Kholmirzaevich Gayubov

 

 

 

Хасан Холмирзаевич Гаюбов

 

 

 

Поэт - переводчик и публицист  Хасанбой Холмирзаевич Гаюбов родился 1 января 1968 года в городе Турсунзаде Республики Таджикистан. Автор более десяти книг, как поэтических, так и публицистических на узбекском, таджикском и немецком языках,    а также таких сборниках как  "Тайна Глубины" и "Цветок надежды" на русском языке.  Является участником многих международных литературных фестивалей. (Турция, Казахстан, Узбекистан, Таджикистан, Киргизстан и Россия). Переводил на узбекский язык стихи русских и таджикских поэтов. Таких, как  И. Бунин, Валентин Сидоров, А.Майков, Д. Мережковский, М.Турсунзаде,  Лоик Шерали, Гулназар, Зульфия Атойи, Рахмат Назри, из современных поэтов стихи  Сергея Антипова, проза Светлана Савицкой, Генриха Дика  и Тимура Зульфикарова. Также переводил стихи туркоязычных поэтов (казахских, кумыкских и турецких) на узбекский язык. Член Союза Писателей и журналистов Таджикистана, почетный член МГО СП России, действительный член АРЛ и ИСП. Отличник культуры и печати  Республики Таджикистан. Награждён медалью "100 летие таджикской печати",  медалями Иван Бунина и Льва Толстого и орденом "Золотой осень" имени Есенина МГО СП России. Он также награждён Почетный Грамотой АРЛ за высокие творческие  достижения за 2021год.  А также медалю "За заслуги перед литературой и искусством"  Содружества Писательских Союзов России. Обладатель Золотое перо Руси. Его произведения печаталось в журналах и альманахах России, Узбекистана, Турции, Казахстана, Беларуссии, Киргизстана,  Туркмении.

 

 

 

БЛАГОДАРНОСТЬ

 

Я благодарен судьбе своей

С детства, с малых лет.

Она одарила меня вдохновеньем

В душе сиял божественный свет.

Милую мать подарил мне Господь,

Подарил и отца - мудреца.

Их добрый облик по сей день

По ночам мне снится.

В моей душе светится.

Что, судьба благосклонна? О да!

Убеждаюсь и слышу я зов:

– Ты счастлив поэт!

Ведь с тобою всегда

Рядом вера, надежда, любовь!

 

2007

 

 

 

РУБАЯТ

 

Побеждай любя – говорил нам мудрец,

Если станет любой – не злодей и гордец,

Покорить мир возможно и доброю силой,

Победивший без зла – настоящий борец.

 

* * *

 

Не ленись, поднимайся, учись побеждать,

И без цели, не стоит по жизни блуждать,

И как только себя ты на это настроишь,

Не придётся успеха томительно ждать.

 

05.03.17 год.

 

 

 

ДОВОЛЬСТВОВАТЬСЯ  МАЛЫМ

 

И все мы гости в этом бренном мире,

На время нам даны душа и тело.

И к жадности не попадая в плен,

Довольствоваться малым бы хотелось.

 

Куда спешим, ведь Бог у нас в душе?

А коль утешим чью-то душу сами,

Получим столько от него наград

Как будто в Мекке обошли мы камень!

 

 

 

ДИВНЫЕ ВРЕМЕНА

 

И красоту цветочки вдоль ручья

У мамы брали волею творца.

Где годы детские мои теперь,

Наполненные силою отца?

А годы лучшие, прекрасные мгновенья,

Исчезли будто зыбкие виденья.

 

В саду жива ли старая айва?

Расцвёл ли белым цветом наш миндаль?

Теперь узнать не сможем никогда

Умчалось детство в золотую даль.

А годы лучшие, прекрасные мгновенья,

Исчезли будто зыбкие виденья.

 

И где же юность нежная сестёр?

Где молодости сладостный порыв?

Где мать горячий приготовив хлеб,

Встречала папу, дастархан накрыв.

А годы лучшие, прекрасные мгновенья,

Исчезли будто зыбкие виденья.

 

На плоской крыше заалевший мак,

Топчан в углу и дворик наш родной

Где я лежал и глядя в небеса

О девушке всё думал об одной.

А годы лучшие, прекрасные мгновенья,

Исчезли будто зыбкие виденья.

 

И срезаны чинары вековые

И глинобитных стен нам не собрать.

И в прошлое ушли и не вернутся

Взраствишие меня, отец и мать

А годы лучшие, прекрасные мгновенья,

Исчезли будто зыбкие виденья.

 

 

 

МАМЕ

 

С весною я пришёл к тебе…

Жизнь не довольна.

Колючки всюду – тут и там,

И нет цветов.

Могилу мамой называть

Мне очень больно.

Из глаз осенний льется дождь

На травы вновь.

Устал жалеть я обо всём,

Устал скитаться

По улицам судьбы своей

Я без тебя.

Холмы Богбона не хотят

Весной смеяться,

И птицы песни не поют

Весну любя.

Грущу о многом. Об одном

Я просто вою.

И этот вой, я знаю,

Не подарит чудеса:

Когда умру, кто будет плакать

Надо мною,

Чтобы душа моя смогла

Уйти на Небеса?!

 

 

 

В ТЕ ВРЕМЕНА


Другими были в те мы времена!
Просты, но энергичны и мудры.
Гармония сердец была видна
С душой и телом. Потому, добры!
Другими были в те мы времена,
Надежды наполняли счастьем грудь.
Любили мир, и пили жизнь до дна!
Звезда любви нам освещала путь.
Другими были в те мы времена!
Любовью были, не вином, пьяны,
И до сих пор по миру песнь слышна,
Которую мы пели не одни!

 

 

 

ТЫ ТАНЦЕВАЛА


Ты начинала танцевать, на гибкий стан
Глядел народ, и доводилась ты!
Я, покрасневший, поднимал бокал,
Чтоб не сгорели от стыда мечты.


Ты танцевала так, словно в судьбе
Зажгли огонь любви, большой любви!
А я же, пьяный, от любви к тебе,
Не мог на месте усидеть: «Ну, позови?!».


Ты извивалась прелесть не тая.
Года не тронули красу твою с душой.
А я, от счастья отрезвев, вдруг понял: «Жизнь моя –

Мечта, как много лет назад, опять со мной!»

 

 

 

ФИЛОСОФИЯ


Я был богат,
Но счастлив был не этим.
Друзей сердечных
Много у меня!
Одно другому не мешало,
Ведь на свете
Грех совмещать богатство
С дружбой, думал я.
Когда нежданно обеднел
Круг мой распался.
И все ж не в бедности
Мне стало тяжко жить.
К Всевышному уже
Не раз я обращался:
«Богатство дай,
Чтобы друзей мне возвратить!»

 

 

 

РЕКА ДУРБЕНТ


Нет больше молодости.
Но она жива,
Благодаря тебе -
Надежда дней ушедших.
Река Дурбент
Была всегда права:
Я к ней бегу
От истин сумашедших!

 

 

 

ЧЕТВЕРОСТИШИЯ

 

1

 

Ты луны намного краше – пятна на лице луны.
Ты цветок моих мечтаний, и растут в душе они.
Были ангелами предки той, которую люблю,
Потому что, кто влюбился, все с ума сойти должны!

 

2

 

Души глазами посмотри на мир и понимай,
Что жизнь ничтожна без добра – огонь сей зажигай.
Желай добра, живи добром, тогда оно к тебе
Вернётся: с чистою душой даренья принимай!

 

3


Лучше вовсе не родиться, чем в печалях жизнь прожить.
Не познав любви по жизни, смерть несчастных повторить.
Пусть сбываются желанья всех влюбленных… Лишь одно:
Лучше ждать и не дождаться, чем родив любовь – убить.

 

 

 

Vẻ đẹp thiên nhiên của nước Cộng hòa Tajikistan

 

 

 

 

 

 

 

BÀI KHÁC
1 2 3 4 5  ... 

image advertisement
image advertisement
image advertisement




























Thiết kế bởi VNPT | Quản trị