МАЈЧИНСКА КАПИЈА – Cửa Mẫu (песма - thơ). Маи Ван Фан – Mai Văn Phấn. Превео Милутин Ђуричковић - Milutin Đuričković dịch sang tiếng Serbia

Маи Ван Пхан – Mai Văn Phấn

Превео Милутин Ђуричковић - Milutin Đuričković dịch sang tiếng Serbia

 

 

 

 

 

Dịch giả Milutin Đuričković





Награда за најбољу дечију књигу године-Подгорица, 2016
Giải thưởng sách hay 2016 của Nhà văn - Dịch giả Milutin Đuričković

 

 

 

 

 

Maivanphan.com: Dịch giả - TS. Milutin Đuričković (Cộng hòa Serbia) vừa gửi tôi bài thơ “МАЈЧИНСКА КАПИЈА – Cửa Mẫu”, rút từ tập thơ “The Selected Poems of Mai Văn Phấn” (Nxb. Hội Nhà văn, 2015) của tôi qua bản tiếng Anh của nhà thơ - dịch giả Trần Nghi Hoàng và giáo sư – nhà thơ Frederick Turner để dịch sang tiếng Serbia*. Xin trân trọng cảm ơn Dịch giả - TS. Milutin Đuričković đã dành thời gian và tâm huyết cho chùm thơ của tôi! 

 

Maivanphan.com: Translator - Dr. Milutin Đuričković (Republic of Serbia) has just sent me a poem “МАЈЧИНСКА КАПИЈА - Mothergate” selected by himself from my poetry book “The Selected Poems of Mai Văn Phấn” (Publishing House of The Vietnam Writer’s Association, 2015) in English version by poet - translator Trần Nghi Hoàng and professor - poet Frederick Turner to be translated into Serbian. I would like to give my respectful thanks to translator - Dr. Milutin Đuričković for having spent time and devotion on the translation for my bunch of poems!

 

 

 

 

 

МАЈЧИНСКА КАПИЈА

 

 

I

 

Мајка природа милује дете као месечину

Звук пролази са гране на грану, урла

Кожа и месо жене коју сам волео,

Наше вољено дете чује се дубоко у мрак 

Као да улази у тамну ноћ,

Кожа и месо подижу се усправно као слојевити облаци

Како би направили речни слив од кише изнад извора река

 

Грана подрхтава на воденој површини

Где птица изненада слете

 

Једино ја могу видети ту малу птицу тако далеко од пута

Тако далеко од врта, од другог јата птица

Тихо пролазим кроз корону на дну воде

И гледам горе високо ка небу са раширеним крилима

 

Дижући се до врха дрвета где птичији кљун

Нагиње доле да нахрани уста својих птића

Као сваки дах ветра

 

Звук окрњеног зрна у грудима

Гола земља и зелено воће

Надстрешница густог лишћа од шуме

 

Новорођено дете на земљи

Плива преко реке док пуноглавчев реп отпада

Учи да маше својим крилима, прихватајући ветар у гнездо 

Пуштајући клице лишћа, одлете далеко слободно

 

Пара расте поред речног присталишта

Простор кондензује забуну времена

Дим испарава високо

Схватам да пливам у морској измаглици

 

Не измаглица већ киша

Висока кула блиста

 

Дисање, мишићи чврсти, лист пева...

Смрт се вратила, изненада, у расцветалом цвету

 

Најежио сам се на обали

Површина воде гуши где нема преломних таласа

 

Гутљај хладне воде одлутале полако...

Изненада се сети висока плимска сезона уроњена у пећину хрчка

Звук жубора шикља по стадијумима

Тако сам схватио где су уста пећине...

 

 

II

 

Поставивши дете на земљу

Речно корито је имало довољно бола да откине тело од ноћи

 

Природа сјајна мокра

Стабло дрвета се преображава

Вода брзо тече

Све брже тече 

 

Ја пропадам у сузама и терам паукову тканину

Звук промукле чапље

Пепео трепери

Месец дрхти

 

Подижем шљунак да цртам по земљи

Поље

Младо теле збуњено 

 

Јасна контура док се теле клања ка земљи да пасе

 

Други правац скреће додатну пажњу

Око дивље животиње или око човека

Пишем речи као подсетник на празним кутијама.

 

 

III

 

Глас који је веома близу 

Под светлошћу зоре мораш се трансформисати

 

Воће 

Пламен

Јинг Јанг чинија са водом

 

Док сам пузио преко чиније месечине

Гурао сам тело постепено ван шкољке

Прогутао сам капи росе

 

Ужасна гомила љуске 

Није могла да се дотакне

 

Групе људи помагали су једни другима поред свега

Крај зоре.

 

 

IV

 

Сенке дрвећа пуцају под ногама

Слике на мапи су откинуте

Или полушишмиш полулеш

 

Био сам толико престрашен тим ткањем 

Поставио сам замке око себе

Оштрио сам нож 

Припремао сам шибицу

 

Што сам више био ближи хоризонту

Брзина таме је била ужасна

Бржа од осећања

 

Наставио сам да прикупљам стрепњу, озлеђеност

Док црнило ноћи није у потпуности 

Избрисало.

 

 

V

 

Јурио сам мали плен

Кроз самог себе изнад таласа, затим сам изгубио правац 

 

Осеке

У сну близу јутра

 

Моје болне кости

Реп и леђно пераје су промрзли

Ту је рука која навија жице

Повлачећи ме полако ка зељи

 

Они су застали да се склоне од кише

Изненада су приметили мене

Близу стопала таласа

 

Био сам захвалан киши 

Гласној олуји и хладном ветру.

 

 

VI

 

Отац је изненада покушао да устане након што је био прикован за кревет, 

тетурањем кроз врата, упао је у квадратни блок од светлости.

 

Покушао је да упери прстом, онда је рекао: 

„Та зелена буба на листу балдахина, 

отац је види по први пут“.

 

Ја причам ове ненамерне приче о времену када је отац био у коми. 

Прича о дугачком  облаку који је пролетео полако кроз нашу кућу. 

Дубоки бунари испуштају пару на горе ка прозору. 

Једна прича о песми вране, натера сваког да погледа у чинију са лековима. 

 

Тело оца је налик плитким рекама, мокром дрвету, празном зрневљу пиринча

Грозд тешког воћа, лепрша на јаком ветру. 

 

Отац изненада шапуће: „Молим те помози оцу иди одмори“

Звук сувог лишћа које клизи са крова чини да отац и ја лијемо сузе заједно. 

 

 

VII

 

Свемир спушта црни капут преко мене

Само су очи отворене за молитву

 

Мумлање и даље помислех 

...бела рука црна крв бели језик црне сузе бела леђа 

црна спирала увојак беле косе црни зној

 

Црна пукотина на свему ће нас докрајчити

Хајде да се молимо да спасемо људе овог света

 

Светионик...

Осветљена кухиња...

 

Погледај у било ком смеру 

Као што учиш да се фокусираш на таблу

Учење разликовања боја

Да спелујеш слова

 

                 Бела раскрсница

                 Земљина површина, морска бела површина

                 Сјајан стари човек, столица, жена у белом

                 Инспектор, фармер у белом

 

Уста читају гласно, ум и даље држи сунцем осушене мисли

...бели језик црне сузе бела леђа црна спирала увојак беле косе...

 

 

VIII

 

Склупчан спавао сам на хладном ветру 

Сањао сам како сам фетус

Пупчана врпца повезана са сунчевом енергијом

 

Летим изнад балхадина дрвећа

Очи са погледом, стварају звук плача

 

Сваки сићушан пупољак удова

Штедљиво је осветљење у његовом телу

Пробудио сам се

 

То место започиње на путу

Магарац нестабилно стоји

Јато буба пузи по гепеку

Сићушна шкампа се сасушила од грла воде.

 

 

IX

 

Бубањ је одзвонио и осам украса

И отворили су фестивал царског двора

Певање и играње у рају 

Почасна заслуга четири палата

Отвара ум ученика

Толерантан поглед очију

Тихо време

Специјални изасланик даје милост

Искреност, поштовање, метанисање

Четири Божијих бокова госпође Бог 

Одећа и турбан од врачаре су брокат и цветни вез 

Дођеш и одеш освежен 

Крећеш се између раја и земље 

Прашкасти образи и освежене усне

Ритам бамбуса удара и ритам кастањета

Низ кованица

Уплашени змај лебди

Пет савршених мандарина

Рука лепрша

Високе и дубоке врлине

Блистави пламен 

Миловањем заштитићен

Љубазна зидар пчела

Свилена буба избацује свилени кабл

Одећа и шал вијоре

Алувијално мажење

Ветар се враћа у речно корито

Касаба лубеница 

Мирис лотоса и прожимања

Дечаци и девојчице улазе у регион

Припреми шах мат, припреми ћебе

Као цвет, као лептир

Суочава се са задовољством

Као што је земља са небом

Трава и дрвеће у добром зеленилу

Киша пада брзо и жестоко

 

 

 

 

 


Bìa sách của Milutin Đuričković






Bìa sách của Milutin Đuričković


 

 

 

 

 

Translated from Vietnamese by Trần Nghi Hoàng

Edited by Frederick Turner

 

 

 

 

Mothergate*

 

 

I

 

Mother nature caressing child as the moonlight

Sound passing from bough to bough, the howling

Skin and flesh of the woman I loved, 

Our love child spreading deep into the dark

Entering into the dark night,

Skin and flesh erect lift the layered clouds for us

To make a watershed of rain over the sources of rivers

 

A bough quivers on the water’s surface

Where a bird suddenly perches

 

Only I can see that small bird so far away from the road

Far away from the garden, from the other flocks of birds

I quietly pass through the corona at the bottom of the water

And look up at the sky with open wings

 

Rising to the top of the tree where the bird’s beak

Bends down to feed into the mouths of its fledglings

Each sip of wind

 

Sound of chipped grain in the chest

The bare ground and green fruit

The dense-leaved canopy of the forest

 

Newborn child on the ground

Swim across the river the tadpole’s tail severing

Learning to flaps its wings, fanning the wind into the nest’s warm bowel

Sprouts the cotyledon leaves, flies away freely

 

Steam rises by the river-wharf

Space condenses the confusion of time

Smoke steams up high

I realize I am swimming in a sea mist

 

Not mist but rain

The tall tower glittering

 

Breathing, muscles firm, the leaf singing...

The dead return, suddenly, in the blossoming flower

 

I shudder at a shoreline

The water surface choking where there are no breaking waves

 

A sip of cool water drifting slowly...

 

Suddenly remembers the high tide season submerging the cricket’s cave

Burble sound of bubbles gushing up by stages

So that I realize where the cave mouth is...

 

 

II

 

Place child on the ground

The riverbed has enough pain to tear off the body of night

 

Nature glossy wet

The trunk of trees disintegration turns into splinters

Water swift flowing

Flowing faster

 

I burst into tears to sweep away the spider web

Sound of the heron’s hoarseness

The ashes flashing up

Moon trembling

 

Pick up a pebble to draw on the ground

A field

The young calf bewildered

 

A clear outline as the calf bent down to graze

 

Another direction draws an extra eye

The eye of wild animals or eye of human

Write the words on the remaining empty boxes.

 

 

III

 

The voice very close

Under the light of dawn you must transform yourself!

 

Fruits

Firelights

Yin Yang bowl of water

 

While crawling over bowl of twilight

Pull the body gradually out of the shell

I sip the dewdrops

 

The ghastly shell heaped up high

Was out of reach

 

Groups of people helping each other towards incapacity

End of dawn.

 

 

IV

 

The shade of trees bursting out underfoot

Images on the map are torn off?

Or the half-bat half-mouse corpse?

 

I was so frightened, weaving the grating

Set booby-traps around myself

Sharpening the knife

Preparing a matchbox

 

As close to the horizon

The drifting darkness was terrible

Faster than emotion

 

I keep accumulating anxiety, the resentment

Until the blackness of night was completely

Erased off.

 

 

V

 

I chased small prey

Threw myself upon the wave’s crest, then lost direction

 

The low tide

In the dream near morning

 

My bones painful

The tail and dorsal fin frostbitten

There is a hand threading the strings

Dragging me slowly on the ground

 

They stopped to shelter from the rain

Suddenly release me

Near the foot of waves

 

I was grateful the rain

The loud thunder and cool wind.

 

 

VI

 

Father recently tried to get up after being bedridden, staggering out the door, he fell into a square block of light

 

He tried to point his finger, then said: “That green beetle on a leaf canopy, father sees it for the first time”.

 

I tell these unintentional stories about the time father was in a coma. A story of the large cloud that flew slowly through our home. The deep wells rising steam up to the window. One story about the song of the crypsirina temia bird, makes everyone look at the bowl of drugs.

 

The body of father is like shallow rivers, dry wood, and the empty paddy grain

The raceme of weighty fruits, swaying in the strong wind

 

Father suddenly whispering: Please help father go to rest

Sound of dried leaves sliding off the roof makes father and I shed tears together.

 

 

VII

 

The universe lays the black coat over me

Only eyes open to pray

 

Mumbling I still thought

... white hand black blood white tongue black tears white back black helix curl of white hair black sweat

 

The black spilt on everything will end us

Let’s pray to save the people of this world

 

Lighthouse...

Kitchen bright...

 

Look in any direction

Like learning to focus on the blackboard

Learning to separate the colors

To spell the letters

This crossroad of white

The earth’s surface, the seas surface white

Great old man, a chair, the woman in white

The inspector, the farmer in white...

 

The mouth reads aloud, the mind still holds sundry thoughts

…white tongue black tears white back black helix curl of white hair…

 

 

VIII

 

Curled up I sleep in cold wind

Dream to be a fetus

The navel-string connects to the solar

 

Fly above canopy of the trees

The eyes with a look, make the sound of sobbing… blue

 

Every tiny bud of limbs

Springing lightly in the body of Him

I wake up

 

That place starts on the road

The colt unsteady standing up

The flock of insects crawling out of the trunk

The tiny shrimp blasting off the throat of water.

 

 

IX

 

drum gong and eight ornaments

opens the festival of imperial court

sing and dance to heaven

the great merit of four palaces

opens the mind of a disciple

tolerant eyes look

the quiet weather

the special envoy giving out grace

sincerity respectfully kowtow

four gods flanking the lady god

garb and turban of sorceress are brocade and flower embroidery.

come and go refreshed

moving between heaven and earth

powdery cheeks and ruby lips

rhythm of bamboo beating and rhythm of castanets 

string of coins

sacred dragon hovering

five great mandarins’

the hand swaying

high talent deep virtue

the flame glittering

fondle protecting

loving mason bee

silkworm spits out the silk cord

garb and scarf flapping

alluvial cuddling

wind coming back to the riverbed

cassaba melon pyriform melon

fragrance of lotus and areca pervading

boys and girls entering the region

prepare the sedge mat, prepare the blanket

as flower, as butterfly

faces glowing with pleasure

as the ground is to the sky

grass and trees in good verdant

raining fast and violently

 

________

(*) Mothergate - Mother in this poem does not mean “mother” as normal. It carries the meaning of “the Way”, the “philosophy of belief.”. As: “The Way that can be told of is not an unvarying way; The names that can be named are not unvarying names. It was from the Nameless that Heaven and Earth sprang; The named is but the mother that rears the ten thousand creatures, each after its kind” (Lao-tzu)

 

 

 

 


Nhà thờ tu viện Visoki Dečani
 ở Beograd 

 

 

 

 

 

Cửa Mẫu

 

 

I

 

Mẫu nâng niu con ánh trăng

Tiếng chuyền cành, tiếng hú

Da thịt con yêu trải sâu đêm tối 

Dựng tầng mây mưa nguồn

 

Cành cây la đà mặt nước 

Một con chim vừa đậu

 

Chỉ mình con thấy chú chim nhỏ kia rất xa con đường

Xa mảnh vườn, những đàn chim khác

Con lặng lẽ đi qua vầng mặt trời đáy nước

Nhìn hướng bầu trời mở đôi cánh

 

Ngọn cây vươn mỏ con chim

Đang cúi xuống mớm vào miệng con từng hớp gió

 

Tiếng hạt vỡ trong ngực 

Bãi trống và quả xanh

Qua rừng sâu tán lá rậm rạp

 

Con sơ sinh trên đất

Bơi qua sông con nòng nọc đứt đuôi 

Tập vỗ cánh, quạt gió vào lòng tổ

Bật lá mầm bay đi thênh thang

 

Hơi nước bến sông

Không gian đặc thời gian nhầm lẫn

Ngọn khói lên cao 

Biết mình bơi trong biển sương

 

Không phải sương mà đang mưa

Ngọn tháp cao sáng láng

 

Hơi thở, cơ bắp chắc, lá reo…

Người đã khuất bỗng về trong hoa nở

 

Con rùng mình một bến bờ 

Mặt nước nghẹn nơi không sóng vỗ

 

Ngụm nước mát trôi chầm chậm…

 

Chợt nhớ mùa nước lớn ngập tràn hang dế 

Lóc bóc tiếng bong bóng phun lên từng đợt 

Cho con biết được đâu là cửa hang…

 

 

II

 

Đặt con lên đất 

Lòng sông đau xé thân đêm 

 

Thiên nhiên láng ướt 

Thân cây rã rời từng đốt

Nước xiết 

Chảy nhanh hơn 

 

Con bật khóc cuốn đi lưới nhện 

Tiếng con vạc khàn khàn

Tàn tro loé sáng 

Mặt trăng run 

 

Nhặt viên sỏi vẽ lên mặt đất 

Một cánh đồng

Chú bê non ngơ ngác

 

Tô đậm nét chú bê cúi xuống gặm cỏ

 

Hướng khác vẽ thêm con mắt 

Mắt muông thú hay mắt người

Viết dòng chữ vào ô trống còn lại.

 

 

III

 

Giọng nói rất gần

Dưới bình minh con hãy lột xác!

 

Hoa quả

Lửa đèn

Âm dương chén nước 

 

Như trườn qua cơn chạng vạng

Rút dần cơ thể khỏi lớp vỏ bọc

Con hớp những giọt sương

 

Đống vỏ bọc xám xịt chất cao 

Đã xa tầm tay với

 

Đoàn người dìu nhau bấy bớt

Cuối bình minh.

 

 

IV

 

Bóng cây oà vỡ dưới chân

Hình bản đồ rách nát?

Hay xác chết nửa dơi nửa chuột?

 

Con hốt hoảng đan lưới sắt

Đặt bàn chông quanh mình 

Mài con dao

Thủ sẵn bao diêm

 

Chân trời càng gần 

Bóng tối càng trôi khủng khiếp

Nhanh hơn cảm xúc

 

Con vẫn dồn lo âu, căm tức

Trên mặt đất bóng đêm đã xoá sạch. 

 

 

V

 

Con đuổi theo con mồi nhỏ

Tung mình lên mặt sóng rồi mất hướng

 

Nước rút 

Trong giấc mơ gần sáng

 

Xương cốt con đau 

Đuôi và vây lưng tê cứng

Có bàn tay luồn những sợi dây 

Kéo con lê lết 

 

Họ đã dừng lại trú mưa

Bất ngờ phóng thích con 

Gần chân sóng

 

Con biết ơn trận mưa 

Sấm to và gió mát.

 

 

VI

 

Cha vừa gượng dậy sau trận ốm liệt, men dần ra cửa, lọt vào khối vuông ánh sáng

 

Người cố đưa ngón tay và bảo con cánh cam trên tán lá kia cha nhìn thấy lần đầu 

 

Con kể những chuyện vô tình lúc cha hôn mê. Chuyện đám mây lớn thường bay chậm qua nhà mình. Chiếc giếng khơi dâng hơi nước lên cửa sổ. Chuyện tiếng con chim khách làm mọi người cùng nhìn bát thuốc

 

Cơ thể cha tựa sông cạn, củi khô, hạt lép

Chùm quả nặng đung đưa gió mạnh

 

Cha bỗng thều thào hãy dìu cha đi nghỉ

Tiếng lá khô trượt trên mái nhà làm cha và con cùng rơi nước mắt.

 

 

VII

 

Vũ trụ choàng áo đen lên con 

Chỉ hở đôi mắt cầu nguyện

 

Lầm rầm con vẫn nghĩ

… bàn tay trắng máu đen lưỡi trắng nước mắt đen lưng trắng vành tai đen lọn tóc trắng mồ hôi đen…

 

Màu đen tràn lên mọi điều sẽ kết thúc

Hãy nguyện cầu cứu lấy nhân gian

 

Ngọn hải đăng…

Bếp sáng…

 

Nhìn hướng bất kỳ 

Như tập nhìn lên bảng 

Học cách phân màu

Đánh vần chữ cái

Đây ngã tư trắng

Mặt đất, mặt biển trắng

Cụ già, chiếc ghế, thiếu phụ trắng

Viên thanh tra, người nông dân màu trắng…

 

Miệng đọc to lòng còn tạp niệm

… lưỡi trắng nước mắt đen lưng trắng vành tai đen lọn tóc trắng…

 

 

VIII

 

Co quắp con ngủ trong gió lạnh

Mơ thành bào thai

Cuống nhau nối mặt trời

 

Bay trên tàng cây

Mắt nhìn xanh tiếng nấc

 

Từng chồi chân tay bé xíu 

Bật nhẹ trong cơ thể Người

Con tỉnh giấc

 

Nơi ấy bắt đầu con đường

Chú ngựa con liêu xiêu đứng dậy

Đàn sâu bò khỏi thân cây

Con tép riu vọt lên họng nước.

 

 

IX

 

trống chiêng bát bửu 

mở hội long đình   

múa hát cao xanh

công đồng tứ phủ

mở lòng đệ tứ

bao dung mắt nhìn

mưa thuận gió êm

khâm sai ân huệ 

tâm thành kính lễ

tứ vị chầu bà 

khăn gấm áo hoa

đi tươi về tốt

thuận buồm xuôi ngược

má phấn môi son 

lá phách sênh tiền  

rồng thiêng bay lượn 

năm toà quan lớn 

phơ phất bàn tay 

tài cao đức dày

long lanh ngọn lửa  

vuốt ve che chở

thương con tò vò

con tằm nhả tơ  

áo khăn lật phật 

phù sa ôm ấp 

lòng sông gió về

dưa gang dưa lê

sen cau ngan ngát

gái trai vào hạt 

dẻo thơm ân cần 

làm chiếu làm chăn

làm hoa làm bướm

mặt mày hơn hớn

làm đất làm trời 

cây cỏ tốt tươi

mưa mau sầm sập

 

 

 

 

 

 

Tu viện Gračanica ở Serbia


 

 

 


Biography of  Milutin Đuričković:

 

Milutin Đuričković the Serbian writer, journalist and doctor of literary science. He was born on 1967 in Decanе (Serbia). He graduated at the Department for Serbian Philology in Pristina, where his master's degree He earned his doctorate at the Faculty of Philosophy in East Sarajevo. He works as a professor at the College of Professional Studies for Educators in Aleksinac. A collaborator of many newspapers and magazines. He has participated in 50 scientific conferences in the country and the world. Represented in 40 anthologies of poetry and stories for children and adults. His poems were composed and individually translated into 20 languages. He was a constant critic of daily newspapers: “Politika”, “Borba”, “Dnevnik”, “Unity, Victory”... He edited magazines “Lighthouse” and “Our creation”. Member of the Association of Writers of Serbia and the Association of Journalists of Serbia. He published 54 books for children and adults (poems, novel, story, critic, monography, antology…). Lives in Belgrade.

 

 

 


Tiểu sử Milutin Đuričković:

 

Milutin Đuričković là nhà văn, nhà báo, tiến sĩ nghiên cứu văn học người Serbia. Ông sinh năm 1967 tại Decanе (Serbia). Tốt nghiệp tại Khoa Ngôn ngữ học Serbia ở Pristina, nơi ông từng nhận bằng thạc sĩ. Milutin Đuričković giành học vị tiến sĩ tại Khoa Triết học ở Đông Sarajevo. Ông là giáo sư tại trường Đại học Nghiên cứu chuyên nghiệp cho giáo dục tại Aleksinac. Cộng tác viên của nhiều tờ báo và tạp chí. Ông đã tham gia 50 hội nghị khoa học trong nước và thế giới. Tác phẩm của ông được in trong 40 tuyển tập thơ và những câu chuyện cho trẻ em và người lớn. Thơ của ông được dịch ra 20 thứ tiếng. Ông là một nhà phê bình thường trực của các tờ báo hàng ngày, như “Politika”, “Borba”, “Dnevnik”, “Unity, Victory”... Ông là biên tập tạp chí “Lighthouse” và “Our creation”. Thành viên của Hội Nhà văn Serbia và Hiệp hội Nhà báo Serbia. Ông đã xuất bản 54 cuốn sách cho trẻ em và người lớn (thơ, tiểu thuyết, truyện, phê bình, chuyên khảo, tuyển tập văn học…). Hiện ông sống ở Belgrade.

 

 

 

 

_________

(*) Tiếng Serbia (srpski jezik) là một ngôn ngữ trong nhóm gốc Slav, chủ yếu được nói ở Serbia, Bosna và Hercegovina, Montenegro và ở các cộng đồng Serbia khác. Tiếng Serbia chuẩn dựa vào phương ngữ Shtokavia, giống như tiếng Bosna hiện đại (trước đây gọi là tiếng Serbia-Croatia), có thể hiểu lẫn nhau và trước đây đã thống nhất dưới một ngôn ngữ thống nhất gọi là tiếng Serbia-Croatia. Ngôn ngữ này là một trong những ngôn ngữ chính thức (và thiểu số) của Serbia, Bosna và Hercegovina, Montenegro. 

 

Nước Cộng hòa Serbia nằm ở trung tâm bán đảo Balkan, giáp với Hungary về phía bắc; Romania và Bulgaria về phía đông; Albania và Cộng hòa Macedonia về phía nam; và cuối cùng giáp với Montenegro, Croatia và Bosna và Hercegovina về phía tây. Đường biên giới hiện nay của Serbia được hình thành sau khi Chiến tranh thế giới thứ hai kết thúc và nước này trở thành một bộ phận của Liên bang Cộng hòa Xã hội chủ nghĩa Nam Tư. Khi Liên bang Nam Tư giải thể vào thập niên 1990, chỉ còn lại Montenegro ở lại với Serbia trong liên bang Serbia và Montenegro. Năm 2006, Montenegro tách khỏi liên bang và Serbia trở thành một quốc gia độc lập. (Nguồn: wikipedia.org)

 

 

 

 

 

 

 Nhà văn - Dịch giả Milutin Đuričković tại nhà thờ tu viện Visoki Dečani ở Beograd

 

 

 

 

 

 

 

BÀI KHÁC
1 2 3 

image advertisement
image advertisement
image advertisement




























Thiết kế bởi VNPT | Quản trị