Maivanphan.com: Viện sỹ - Nhà văn Milutin Đuričković (Cộng hòa Serbia) vừa gửi tôi bài thơ “Biến tấu con quạ” do ông cùng các Nhà thơ, Dịch giả Milica Miljkovic, Milica Mitic và Jelena Radulovic chọn từ tập thơ “The Selected Poems of Mai Văn Phấn” (Nxb Hội Nhà văn, 2015) của tôi qua bản tiếng Anh của Dịch giả Nguyễn Tiến Văn & Nhà thơ Susan Blanshard để dịch sang tiếng Serbia. Tôi xin bầy tỏ niềm vui, lòng biết ơn chân thành nhất tới các Nhà thơ, Dịch giả, những người bạn Serbia quý mến đã dành thời gian và tâm huyết cho bài thơ này!
Maivanphan.com: Academician - Writer Milutin Đuričković (Republic of Serbia) has just sent me the poem “Variations of the Crow” selected by himself with Poets and Translators Milica Miljković, Milica Mitic and Jelena Radulovic from my poetry book “The Selected Poems of Mai Văn Phấn” (Publishing House of The Vietnam Writer’s Association, 2015) through the English version by Translator Nguyễn Tiến Văn & Poet Susan Blanshard to be translated into Serbian. I would like to express my most sincere happiness and gratitude to Serbian Poets, Translators and close friends for your time and dedication to this poem!
ВАРИЈАЦИЈЕ О ВРАНИ
Мирис смрти вуче фитиљ на зениту
Док врана сија
*
Рођење
Након кретања вране
Неодиљив одлазак
Кесица је била отворена
Нескривевим погоршањем
Биљни лекар спалио је своје књиге на крају баште
Нови лекови у понуди су испробани
Вештице су патиле од кажњавања
*
Рођење
Када је звоно изненада пало
Прекривајући стари храм управникове главе
Риба је извршила самоубиство скакањем у облак
Десет хиљаде удица висило је на небу
Рођење
Мастило је проливено под ногама и крви
Згрушавало се у грлу и плућима артерија
Једним потезом на првој страни
Хиљаде страница је било прожето
Свргнути са врха
Са два оштећена крила
Циљајући на лешеве
Пресецањем атмосфере
Ужурбани ветрови нису имали времена за завоје
*
Спас од шупљине
Гледишта
Са посмртним сликама као доказ
Одсеченим језиком
Развучен да се осуши на сунцу
Лекција слогана
Реже од меса комад по комад
Раскомада удове
Показује утробе
Припремљена лобања
У потпуности је прекривена калупом
Овај натпис се не може написати
*
Врана је сањала
Да су све смрти распоређене
Након кретања вране
Ко се јавља да први легне
*
Врана је улетала у собу
Прст се подигао полако
Наговештавајући следеће
Ово је њушка пиштоља
Коса
Чак и лопата
Чаки веома тежак прст
Радије бих био залеђен
Затим замрзнут
Затим отопљен.
*
Не прилазите нијанси
То је била врана
Ширећи своја крила ка заласку сунца
Са њеним канџама везаним за ветар
Да самеље суво лишће
Да обреже спојене гране
Песник је нашао уточиште у хладу
Свако слово урезано је у оку.
*
Гледати на
Ствари
Севајући
Јер у одсјају ока
Сенка вране
Упала је
Сопствена сенка
Није подигла глас
Из страха да не постане пиле.
*
Неколицина људи изашла је из масе, одевени у црном, носећи црне маске. Док су трчали, они су поставили руке на своје бокове. Покушали су да подигну главе истезањем својих вратова. Црна сенка лебдела је близу земље.
*
Смештена на дрвету са виљушком након преједања и дремања, врана је сањала да сваки залогај хране стиснут у њеном стомаку излеже јаје. Птићи вране пиштали су групно из пет органа и сместа научили себе да лове инстиктивно птичији плен.
*
Најгнусније патње осврнуле су се на живот готово мртав. Плашт је пригушио крик приликом проласка поред стола и фиоке. Телефон је тихо склизнуо. Хефталица је отворила уста да би сакрила његове канџе. Радник је зграбио дршку метле и бацио је у ђубре. Шешир на глави успаничено је плакао, затим се савио ка земљи да прекрије цело лице стражара. Нико није отворио капију. Ипак доста људи се потрудило да нађе улаз.
*
Бестелесне душе тражиле су пут натраг да се боре са злим вранама. Након паљбе несмртоносним мецима, дим разбеснелих ексера проширио се по дасци, с првом речју написаном за нову лекцију.
*
Ово је последњи ред у тестаменту:
Почиње небеска сахрана појавом сенки врана.
*
Ноћна сенка ушуњала се у стомак врана
И наших, такође. Бол је изједао све на гладној реци. Капљице проблематичне воде пронашле су начин да прођу кроз памучно влакно. Површина воде вибрира, у жељи да задржи људске сенке. Окрзни шибицу и упамти да је слабост дистанца. Пружи обе руке, пусти глас у тами. Врана остављена без врсте међу свемоћним вранама је уплашена.
По први пут звук излази напоље без одјека.
Dịch giả Nguyễn Tiến Văn
Nhà thơ Susan Blanshard
Translated by Nguyễn Tiến Văn
Edited by Susan Blanshard
Variations of the Crow
The smell of death draws the wick to the zenith
The crow shines brightly.
*
Birth
After the crow's croaking
Irresistible departure
The pouch has been opened
Unconcealed deterioration
The herb doctor burned his books at the end of the garden
New medicines in stock had expired
The witches suffered punishment
Their mouths closed by iron hooks
Birth
When the bell suddenly dropped
Covering the old temple warden's head
The fish committed suicide by jumping into a cloud
Ten thousand fishing hooks, hanging in the sky
Birth
Ink was splattered under feet and blood
Congealed in throat and lung arteries
With a stroke on the first page
Thousands of pages were permeated.
*
Fallen from the summit
With two sharp wings
Centering on the corpse
Slashing the atmosphere
Hurried winds had no time for bandages.
*
Clawing from the eye sockets
The viewpoints
With posthumous pictures as evidence
Cut out the tongue
Stretch to dry off in the sun
the slogan's lesson
Slice off flesh piece by piece
Dismember limbs
Show the innards
The skull all set up
Was completely covered with mold
This epitaph could not be written.
*
The crow dreamed
All deaths were arranged
After the crow's croaking
Who volunteers to lie down.
*
The crow flew into the room
A finger raised slightly
Implying:
This is the gun muzzle
The scythe
Even the spade
Even the very hard finger
Rather it was frozen
Then defrosted
Then melted down.
*
Do not approach the shade
It was the crow
Spreading its wings at sunset, sunrise
With its claws clinging to the winds
To grind dry leaves
To prune outreaching branches
The poet took refuge in the shade
Each letter hollowed out of an eye.
*
To look at
Things
Glaringly
Because in the wink of the eye
The shadow of the crow
Stormed in.
One's own shadow
Did not raise its voice
For fear of turning into a chick.
*
A number of people emerged from the crowd, clad in black, wearing black masks. While running, they slapped their arms on their flanks. They tried to raise their heads by stretching their necks. The black shadow hovered close to the ground.
*
Perched on a tree fork after overeating and napping, the crow dreamed that every mouthful of food squeezed into its stomach would turn into an egg. The crow chicks crept in groups from the five organs and immediately lowered themselves to hunt with the instinct of a bird of prey.
*
The utmost sufferings looked back on a life almost dead. The cloak gave a muffled shout when passing desk and drawers. The telephone slept silently. The staple opened its mouth to hide its claws. The broomstick gripped the laborer's arm, and pulled her to the garbage dump. The hat brim on the head cried out in panic, then bent down to devour the entire face of the guard. Nobody opened the gate. Yet many people managed to find an entrance.
*
The disembodied souls looked for a way back to fight the evil crows. After the volley of non-lethal bullets, smoke from incense joss-sticks spread onto a board, with the first word written for the new lesson.
*
This is the last line in a testament:
“Start the celestial burial at the appearance of the crow's shadow”.
*
The night shadow crept into the crow's belly.
And ours too. With gnawing pain together on the hungry river. The drops of troubled water found a way to pass through cotton fibres. The huge surface of water, its vibrations, wishing to keep hold of human shadows. Strike a match and remember that the wick is very distant. Throw up both arms, raise your voice alone in the darkness.
The crow out of sorts through the might
Craws in fright
For the first time the sound goes out without an echo.
Tác phẩm của Milutin Đuričković
Biến tấu con quạ
Tử khí kéo ngọn bấc tới đỉnh trời
Con quạ rực sáng.
*
Khai sinh
Sau tiếng quạ kêu
Ra đi không cưỡng lại
Gói bọc được mở ra
Sự băng hoại không thể cất giấu
Thày lang đốt sách cuối vườn
Tân dược trong kho đều quá hạn sử dụng
Những phù thủy chịu hình phạt
Miệng bị đóng bởi những móc sắt
Khai sinh
Khi quả chuông rơi xuống bất ngờ
Chụp lên đầu người bõ già
Con cá nhảy vào đám mây tự vẫn
Buông ngang trời ngàn vạn lưỡi câu
Khai sinh
Mực đổ dưới chân và máu
vón cục ở yết hầu, phế quản
Viết một nét lên trang đầu
thấm suốt cả ngàn trang sách.
*
Bổ nhào từ đỉnh cao
Bằng đôi cánh sắc
Lấy tâm điểm xác chết
Chém toác bầu không
Gió hấp tấp không kịp băng bó.
*
Móc từ hốc mắt
những nhãn quan
Di ảnh là vật chứng
Mổ vào lưỡi
và kéo dài
Phơi dưới trời bài học khẩu ngữ
Bóc từng mảng thịt
Tháo rời tứ chi
Sổ tung lục phủ ngũ tạng
Hộp sọ vừa được dựng lên
Rêu đã phủ đầy
Không viết nổi những dòng bi ký.
*
Con quạ mơ
Mọi cái chết đều được sắp đặt
Sau tiếng quạ kêu
Ai đã tự nguyện nằm xuống.
*
Con quạ bay vào phòng
Một ngón tay giơ lên yếu ớt
Ý nói:
Đây là họng súng
Là lưỡi mác
Thậm chí cuốc thuổng
Thậm chí chính ngón tay rất cứng
Đúng hơn là đông cứng
Rồi băng đá
Rồi rữa tan.
*
Đừng đến gần bóng râm
Chúng là con quạ
Xõa cánh lúc hoàng hôn, rạng đông
Nanh vuốt bám gió
Xay nghiền lá khô
Bẻ những cành vượt
Nhà thơ trú trong bóng râm
Từng con chữ bị khoét mất mắt.
*
Trông
Sự vật
Trừng trừng
Bởi chớp mắt
Bóng quạ
Ập tới.
Bóng mình
Không cất tiếng
Sợ biến thành gà con.
*
Một số người trỗi dậy từ đám đông, khoác áo đen, mang mặt nạ đen. Vừa chạy, họ vừa đập cánh tay vào hai bên sườn. Đầu cố ngước lên. Bóng đen bay là là mặt đất.
*
Đậu trên chạc cây trong trạng thái bội thực và ngủ gật, con quạ mơ mỗi mẩu thức ăn đang nén chặt trong diều biến thành quả trứng. Đàn quạ con lũ lượt chui khỏi ngũ quan, lập tức sà xuống săn mồi theo bản năng của loài ăn thịt.
*
Những đau khổ tột cùng ngoái nhìn đời sống tưởng chừng đã chết. Áo khoác kêu thất thanh khi đi qua bàn tủ. Máy điện thoại im lìm ngủ. Chiếc kẹp ghim mở miệng cố giấu đi móng vuốt. Cán chổi móc vào tay người lao công, kéo chị ta về bên hố rác. Vành mũ trên đầu kêu thảng thốt, rồi cúi xuống rỉa hết mặt nhân viên bảo vệ. Không ai mở cổng. Nhiều người vẫn tìm được lối đi vào.
*
Những linh hồn thoát xác tìm cách quay về chiến đấu với loài quạ dữ. Sau những loạt đạn không gây sát thương, khói hương căng thành bảng, viết con chữ đầu tiên của bài học mới.
*
Đây là dòng cuối cùng trong một bản di chúc:
“Bắt đầu lễ Thiên táng lúc xuất hiện bóng quạ”.
*
Bóng đêm chui dần vào bụng quạ.
Cả chúng ta nữa, đang cồn cào cùng dòng sông đói khát. Những giọt nước đục tìm cách lọt qua khe vải. Mặt nước khổng lồ ghìm nén xao động, mong giữ lại bóng người. Bật que diêm rồi, vẫn nhớ ngọn bấc còn rất xa. Vung tay lên, nói to một mình trong bóng tối.
Con quạ khật khừ xuyên đêm
Thảng thốt kêu
Lần đầu tiên tiếng động ra đi không vọng lại.
M.V.P