Đọc bài thơ “Nghi Tàm” của Mai Văn Phấn (bình thơ) - Nguyễn Bùi Vợi

Nguyễn Bùi Vợi

 

 


Đọc bài thơ “Nghi Tàm” của Mai Văn Phấn

 

Nghi Tàm

 

Cây lá ở Nghi Tàm

Thon những bàn tay Phật

Ta nhìn vào sương tan

Thấy lòng mình trong vắt.

 

Tiếng thời gian khoan nhặt

Bên thềm rêu gọi hè

Không gian như phủ chúa

Hoa cười vang cung mê.

 

Ai đang dẫn ta về

Thành Thăng Long mây khói

Nền xưa và dấu xe...

Phải tiếng em vừa gọi?

 

Màu hoa chừng rất vội

Hồn ta cứ la đà

Chắp tay làm chiếc lá

Ngỡ mặt mình đơm hoa.

 

Mai Văn Phấn

 

Lời bình của nhà thơ Nguyễn Bùi Vợi:

 

Đắm mình giữa nước, mây, cây, hoa của làng cây cảnh Nghi Tàm. Quận Tây Hồ, Mai Văn Phấn  như mê đi giữa cảnh sắc thiên nhiên tuyệt vời:

 

Cây lá ở Nghi Tàm

Thon những bàn tay Phật

Ta nhìn vào sương tan

Thấy lòng mình trong vắt.

 

Những biệt thự, những khác sạn, những ngô nà mứi xây với kiến trúc đa dạng, với mái ngói hôgf àm cho Nghi Tàm có dáng của cung Vua, phủ Chúa. Nhà thơ tưởng tượng và nghe vằng nhịp đi của thời gian:

 

Tiếng thời gian khoan nhặt

Bên thềm rêu gọi hè

Không gian như phủ chúa

Hoa cười vang cung mê.

 

Bài thơ ái tạo được cái không khí cổ xưa của lịch sử:

 

Ai đang dẫn ta về

Thành Thăng Long mây khói

 

Nhưng chỉ mấy giây thôi, nhà thơ đã trở về cùng hiện tại khi nghe Phải tiếng em vừa gọi?

Và cảm giác cuối cùng là nửa mê nửa tỉnh trong sự thăng hoa cả tâm hồn:

 

Màu hoa chừng rất vội

Hồn ta cứ la đà

Chắp tay làm chiếc lá

Ngỡ mặt mình đơm hoa.

 

Bài thơ nhẹ nhàng mà rung động.

 

N.B.V

(Báo Người Hà Nội số 3, ra ngày 15/01/2000) 

BÀI KHÁC
1 2 3 4 

image advertisement
image advertisement
image advertisement




























Thiết kế bởi VNPT | Quản trị