Thơ Svetlana Savitskaya (LB Nga). Đinh Thị Ngọc Hiếu dịch từ tiếng Nga

Svetlana Savitskaya (LB Nga)

Đinh Thị Ngọc Hiếu dịch từ tiếng Nga

 

 

Nhà thơ Svetlana Vasilievna Savitskaya

 

 

 

Nhà thơ Svetlana Vasilievna Savitskaya, sinh năm 1963 tại thành phố Ordzhonikidze, LB Nga. Bà là viện sĩ, tiến sĩ triết học, nhà văn, nhà báo, họa sĩ, nghệ sĩ biểu diễn, người kể chuyện trên truyền hình và sóng phát thanh... Tác giả của 21 cuốn sách, hơn 1000 bài báo và các công trình nghiên cứu văn hóa. Năm 2007, danh xưng của bà “Nhà văn Svetlana Savitskaya" được đặt cho một ngôi sao trong chòm sao Thiên Bình. Svetlana Savitskaya là người sáng lập Giải thưởng Văn học “Cây bút vàng nước Nga” từ năm 2005. Tổng biên tập tờ báo "Tuổi trẻ của Muscovy". Bà từng đoạt nhiều giải thưởng văn học của LB Nga và quốc tế.

 

 

 

GỬI  NIKOLAS BÉ NHỎ

 

Con ngủ say.

Hành tinh đang uể oải hạnh phúc

Mang các lục địa của mình

Hướng về gió tuyết

Trong nước mắt của khát khao vũ trụ.

Ve vuốt lông mày con bằng ánh nhìn

Mặt trăng, sẽ chúc phúc giấc mơ

Mềm mại hơn lông tơ trong vỏ gối

Con đã được bảo vệ khỏi cơn bão.

Mẹ đây. Con đó. Đấy, điều may!

Mẹ yêu con nhiều lắm, con yêu!

Giữa thế giới và ảo tưởng

Hành tinh đang quay.

Con ngủ say.

 

 

 

 

SINH NHẬT CỦA VASILINA

 

Đôi mắt xanh của em,

Cô gái bé bỏng của tôi,

Sâu hơn giấc mơ cuồng nhiệt

Thấm thoắt.

Tinh tế diệu kỳ

Chưa trưởng thành

Gương sẽ phản chiếu

Sự hoàn hảo.

 

Thật thú vị và vô tư

lần nữa

Vô tận

Vào vô cùng

Như ngôi sao

Sự vĩnh cửu màu xanh rơi vào

Và tuôn trào

Màu xanh vĩnh cửu!

Ôi! Sự hoàn hảo

Đôi mắt xanh của bạn!

Ôi!

Bản tính

Đến các cõi thánh thần!

Như thể tôi muốn bạn được bảo vệ

Bởi bầu trời

Và biển

Và mặt trời

Và niềm tin.

 

 

 

 

THẬT TÀI HOA!

 

Vào mùa đông, trong đống tuyết trắng đen

Hạt dẻ nảy mầm tốt tươi có thể.

Và bài hát cất lên e dè.

"Rực rỡ!" – Thượng đế đã nghĩ.

 

Vậy sau đó nếm trải ngọt ngào

Nhựa cây bạch dương mùa xuân,

Và trở nên hạnh phúc, không dấu vết,

"Tinh tế!" - Thượng đế đã nghĩ.

 

Mùa hè tìm đến cây đoạn mảnh khảnh,

Dự trữ thêm mật ong cho ngày mai

Một bầy ong bay đi cần mẫn,

"Chu đáo" - Thượng đế đã nghĩ.

 

Và cây liễu đâm chồi trong gió

Khép lại một đời sống mùa thu

Trước lúc tuyết rơi ...

hiện ra trơ trụi.

"Thật tài hoa!" - Thượng đế đã nghĩ.

 

 

 

 

HOA LƯU LY CỦA TÔI

 

Hôm nay tôi bị nấc, như thể

Xa xăm, nơi thiên đường đã mất.

Hoa lưu ly gợi nhớ,

Gọi lòng mong mỏi.

Đôi mắt xanh, hàm răng trắng của tôi,

Tôi biết bạn khi yêu đã hồi tưởng...

Tôi sẽ không bao giờ ở bên bạn.

Sẽ chẳng bao giờ quên được bạn đâu.

 

 

 

 

TIẾNG CƯỜI CỦA BẠN

 

Bạn mỉm cười

Trong lòng bàn tay...

Đã lâu không tin vào sức mạnh tiếng cười

Tôi buột miệng

nhảm nhỉ

vô tình.

Còn bạn…

Đột ngột…

Mở lòng tay mình,

Giống như cánh cửa!

Và đây

Tôi…

Ngạt thở

Bởi vẻ đẹp

Táo bạo

... của tiếng cười rạng rỡ

Và bởi sự quyến rũ

Của màu trắng

Của hàm răng trắng,

Mà sau đó -

… là trái tim!

Bây giờ

Tôi nghĩ mọi thứ

Tôi không biết

Bất cứ điều gì...

... lời nhảm nhí ...

- nói năng bộp chộp...

Đến cổng thiên đường

Với lòng bàn tay -

Không khép lại!

Không khép lại!

Không khép lại!

Và cười nhạo

Một ngàn năm...

sự ngu ngốc ấy

bằng nụ cười

với hàm răng trắng -

Thật lạ kỳ!!!

 

 

 

 

CẬU BÉ VỚI CHIẾC IPHONE

 

"Trận đánh" đẹp - quần ôm

Bước vào tàu điện ngầm.

Sẽ không ban cho bạn nụ cười

Mắt - kính!

Nghe nhạc rock trên "Mega-Hertz"

Và Charleston

Cậu bé đẹp trai với trái tim lạnh

Nhìn vào chiếc iPhone.

Cậu sẽ không nghe ai gọi hay giọng nào rên rỉ,

Trong tai – khoe khoang!

Hôm nay chạy trên dòng giao dịch

Những giấc mơ của cậu.

Không điều gì tốt, ngay cả điều xấu,

Nhưng trong cậu không có sự tồi tệ.

Cậu bé của thời đại "không điều gì"

Đã đến Mát-xcơ-va.

 

 

 

 

OLIVIA! CHÚC MỪNG SINH NHẬT!

 

Nàng công chúa đích thực

Tôi chúc mừng sinh nhật bạn!

Hãy để một câu chuyện cổ tích diễn ra với bạn!

Hãy để bài hát đến được với bạn

Trăm vòng xoáy những ngôi sao huyền diệu

Hãy để những cuốn sách được xoay chuyển bạn!

Hàng trăm chàng hoàng tử tốt bụng chân thành

Họ sẽ quấn quýt xung quanh bạn!

Hãy để tình yêu đến với bạn!

Hãy để ngày hội đến với bạn!

Cầu mong hạnh phúc đến với bạn!

Và trăm điều khám phá diệu kỳ!

 

 

 

 

MẶT TRỜI

 

Mặt trời duy nhất, nhưng đủ ánh sáng cho mọi người!

Mặt trời như bài hát!

Mặt trời như tiếng cười!

Tôi đến với mặt trời từ buổi tối

lần nữa

qua màn đêm, qua giấc mộng - Tôi bay!

Tôi sẽ phân phát từng tia mặt trời của tôi!

Hãy để tôi chỉ nhận được nỗi đau từ nó!

Tôi sẽ mãi mang theo mặt trời bên tôi cho đến khi tắt thở!

 

 

 

 

XUYÊN QUA ÁNH NẮNG

 

Tôi đem theo thẻ, dây,

Bảo hiểm, visa, rượu whisky

Một núi quà, như mọi khi,

Mà không cần xóa nó khỏi danh sách.

Có vẻ như hành lý của tôi đã đầy

Không có chỗ cho những mảnh vụn nhỏ.

Nhưng nỗi đau của chia ly, giống như cổ điển,

Chen vào giữa những cuốn sách thật hoàn hảo.

Tôi đã cắt đứt liên lạc từ lâu.

Và máy tính xách tay. Và một chiếc điện thoại di động.

Nhưng bạn trông lờ mờ, không hỏi han

Giống như điều hư cấu từ một bộ phim.

Tôi biết chắc chắn - trong cuộc sống

Không có chỗ cho sự ám ảnh!!!

Nhưng bạn nhìn ra!

Bạn nhìn

Xuyên qua ánh nắng

Với một lời trách móc tiếc nuối ...

 

 

 

 

HOA HỒNG TRONG TUYẾT

 

Bạn,

không uốn cong cột sống của thân cây,

trong chiếc áo nịt ngực của sương giá,

không nói một lời

vương miện tuyệt đẹp của tâm hồn

nhẹ nhàng

sửa lại

ở giữa đống tuyết chết chóc,

và trông ra thế giới thật đẹp,

nhìn ngó đến thế giới màu trắng

bạn

đã trông

đỏ thắm,

đến nỗi, khi cành bị bẻ,

Chúa Trời

... im lặng,

vì sự dịu dàng

của bạn

... mà làm tan băng... !!!

 

 

 

 

NHỮNG CON CÒ TRẮNG

 

Vùng lúa nước Việt Nam –

những chú cò trắng

như nghệ thuật origami

từ tờ giấy mỏng

trên chiếc bàn đen sơn mài.

Những con cò trắng

- Tựa phôi thai -

Thức dậy

- Không phải trong mơ! -

Mơ ước táo bạo của tôi thành hiện thực...

Và cả trên những ngôi nhà,

ở đây

- Hoa ở khắp nơi.

Không có đủ đất đai!

Và chúng

Giống như một câu thơ khát khao, rung động,

tuyệt vời.

Hoặc không

- Họ như,

một bài hát hay...

Về tình yêu chúng ta.

Bạn có nhớ về nó không

... về bài hát

- cho cả hai...!!!

Trên những nẻo đường Việt Nam

- Mưa.

Đúng. Những cơn mưa.

Mỗi giọt chạm vào dây

đàn lia thần thánh,

Như nhịp tim

Khi nào

Chỉ như vậy

Vô ích

Bạn cho tôi

quyền

hiểu tại sao ông trời

đưa

bạn và tôi

đến với thế giới.

 

 

 

 

GIỮA HÈ

 

Phía sau hành tinh

Không phải mùa đông - mà giữa hè.

Nửa sóng cuồng nhiệt

Nửa đại dương

Nửa hòn đảo bị chia cắt

Được xóa nhòa, làm mềm yếu,

Cưỡng bức nỗi buồn nửa vời.

Những trái quýt trên cành ở đây đã chín một nửa.

Một nửa thương nhân người Nga đang gọi mời khắp nơi.

Nửa mặt trăng

Trên màu nước buổi đêm

Một nửa tỏa sáng,

Và thậm chí hát nửa vời.

Ở đây thật ấm cúng. Và chúng ta dường như đang hạnh phúc một nửa.

Bóng tối lờ mờ chia đôi nụ cười từ cây cọ.

Tại sao tâm hồn tôi như quả lựu

Không thể tưởng tượng được lại nhớ mong bạn thêm lần nữa!?

 

 

 

 

LỜI CỦA VỰC THẲM

 

Sự vĩnh cửu bạc phơ cười ngất,

Người sẽ nhận ra đôi mắt trong trẻo của tôi

Vào năm mặt trời sắp tàn

Vào ngày giấc mơ hấp hối.

Đừng sợ! Đừng sợ bất cứ điều gì!

Hãy để những giấc mơ kỳ diệu

Cái chết của mặt trời làm nguội

Được tiên tri bởi màn sương mùa đông!

Để quỹ đạo của chiếc nhẫn vứt bỏ

Adrenaline trong mạch máu bạn

Trong hệ mặt trời rực lửa

Vào thời điểm tình yêu khước từ.

Để lông mày không thể lay động.

Tôi là một ngôi sao dẫn đường.

Đừng sợ bóng tối.

Đừng sợ mặt trời.

Tôi ở đây.

Bên bạn.

Tôi là mãi mãi.

 

 

 

 

MƯA TRÊN ĐƯỜNG

 

… Lút sâu vào tim

Như một lưỡi dao

Mọi lúc

Và ở nhà

Hay lui tới!

Mưa trên đường -

Nó có nghĩa gì?

Và đó là lời -

Chúc may mắn!

Đừng khóc,

Nếu trên đường -

Mưa!

 

Mưa sẽ đến gần đôi mắt

Thiên đường!

Và quỹ đạo thiên đường!

Tin tưởng vào ý chí

Đôi tay của bạn!

Chỉ cần bàn tay bạn!

Là nguyên nhân của sự khát khao!

Vậy, hãy để trời mưa

Không phải bạn, -

Khóc ai oán!

Mưa -

Không phải bạn -

Trả nợ!

 

An ủi những người bạn đã bỏ lại phía sau

Không tự nguyện!

Ở cửa ngõ...

Để trời mưa

Không phải bạn -

Bởi gió trên cánh đồng –

Mọi bài thơ

Mặt đất đen bẩn

Rửa sạch.

Hãy để chúng thêm lần nữa

Bằng bầu trời trong trắng

Hát ca!

 

Hãy để nó chi phối

Làm say mê

Và

Làm phép,

Tiên đan màu nhiệm

Đau đớn

Vĩnh hằng,

Như thế giới!

 

Và hãy hình dung

Thay đổi tất cả

Chỉ một cơn mưa duy nhất

Sẽ định đoạt.

Chỉ có mưa mới chung thủy với bạn

Từng cơn - vào tuyết!

Bạn phải hiểu.

Sau tất cả -

Hạnh phúc -

Để lại trong mưa -

Và quên một lúc

Những người,

Mà không yêu bạn.

Hạnh phúc -

Để lại trong mưa -

Và lãng quên mãi mãi!

 

(Rút từ tập thơ “Màu trắng cũng có ý nghĩa”)

 

 

 

Nhà thơ Svetlana Vasilievna Savitskaya

 

 

 

 

 

 

 

BÀI KHÁC
1 2 3 4 5  ... 

image advertisement
image advertisement
image advertisement




























Thiết kế bởi VNPT | Quản trị