Thơ Santosh Alex (Ấn Độ) - Nguyễn Thị Thùy Linh dịch từ tiếng Anh
Santosh Alex (Ấn Độ)
Nguyễn Thị Thùy Linh dịch từ tiếng Anh
Nhà
thơ Santosh Alex
Mùa hạ
Với tôi,
Mùa hạ là cuộc hành trình,
xuyên qua thành phố ồn ào
tới miền quê lặng lẽ
Nó giăng những sợi dây vô hình,
lang thang quanh những bãi hoang
tràn qua đồng bằng và những dải đất cằn
nô nghịch trong ao và
đu đưa trên tán me, ngọn ổi
ngày nối ngày vội vã trôi qua
Tôi nhanh chóng nhận ra
ý nghĩa của những sợi dây lưu luyến ấy
khi chốn thành đô đang gọi tôi về.
Cuốn từ
điển
Tôi đặt bút lên trang giấy
những con chữ nấp mình đâu đó
tôi để chúng được yên
Tôi đọc tờ báo sáng
xem vài kênh truyền hình
và một số tạp chí đương đại
Chúng cứ dần trượt qua
khi tôi cố bắt
Vào buổi tối,
khi dạy bọn nhỏ học bài,
những con chữ ló ra khỏi cuốn từ điển
khoác lên mình những ý nghĩa mới
và văn phong mới.
Hôn nhân
Với sự hiện diện của
mười ngàn vị thần
chúng mình cùng nhau
thề nguyện
Kể từ những năm tháng
chúng mình chia tay
em có nhìn thấy
vị thần nào
ở lại cùng với ta
trong cuộc hôn nhân đó không?
Nhạc cụ
Anh có một nhạc cụ
có thể dùng đo lường
mọi khoảng cách của trái tim
Anh đo
khoảng cách giữa những trái tim tình nhân
và nhận ra một điều
nó xa nhau vạn dặm
Khi chuông nhà thờ rung vang
nàng đi mất
khi khúc Ajan ngân lên
anh rời khỏi
Hiểu về các đạo cụ
như cả nhóm người
tấn công anh
Giờ đây anh là một pho tượng
giữa ngã ba đường
với bàn tay giơ cao,
một ngón chỉ vào giáo đường
và những ngón còn lại hướng về nhà thờ Hồi giáo.
Tàu
Trở lại trên đôi cánh
của những cơn gió phương nam
Ta băng qua những con lạch nhỏ,
vẫy chào những cánh đồng lúa,
miền đất hoang rộng lớn,
những con đường vắng vẻ,
và cả ngọn đồi vô danh
Thời gian ơi,
những buổi bắt chuồn chuồn,
xâu hạt cườm cườm,
ăn nhân hạt xoài,
và trái mít non
những kỳ nghỉ nối tiếp nhau chạy mãi
Khi ta mở mắt,
Đã thấy mình trên đỉnh tàu Nô-ê.
Bùn
Từ làng mạc
ra thành phố
bùn cũng đổi khác
Bùn trong thành thị
bị trói chặt trong những lọ hoa.
Bùn nơi thôn dã
bám lấy chân tay tôi;
hương bùn
còn vấn vương mãi khi rửa đi rồi.
Bùn,
náu trong hơi thở tôi
sức mạnh của tôi
và căn tính tôi.
Năm tháng trôi đi
Tôi chưa bao giờ nỡ
để bùn xói lở dưới chân mình.
Bùn không
thuộc về một tôn giáo nào
Tôi, anh
hay họ
bất cứ khi nào ta ngã
bùn nâng đỡ
như mẹ hiền ôm con.
Thủ phạm
Ôi! Ước gì ta có thể
nghe tiếng chim cu hót mỗi ngày
hay những khúc ca mùa màng rộn rã
tiếng người lái đò chầm chậm khua sông
tiếng rì rầm của những con ong
tiếng rặng tre bên mùa xào xạc
Ôi! Ước gì ta có thể
đi trên những ngọn gió đông tây
Lắng nghe từng tiếng động
khi tôi bước ra
một thế giới với chim cu, thôn dã
người chèo thuyền, con sông, bầy ong, những rặng tre
những cơn gió muôn phương tụ lại
trong chiếc còng tay
của tội gây ra tiếng ồn.
Tiểu sử
nhà thơ - Tiến sỹ Santosh Alex:
Tiến sỹ Santosh Alex là tác giả của 23 đầu sách và là một nhà thơ song
ngữ, các dịch phẩm của ông được xuất bản rộng rãi. Ông là nhà sáng lập tạp chí
điện tử đầu tiên của Ấn Độ dành riêng cho thơ – Rithupoetry. Ông có hai tập thơ
Dooram (2008) và Njan ninakku oru ghazal (2013) tiếng Malayalam và một tập thơ tiếng
Hin-di, Panv Tale ki mitti (2013).
Thơ của ông được chuyển dịch sang các thứ tiếng Malayalam, tiếng Anh, Telugu,
Odiya, Bengali, Konkani, Kannada, Tamil, Asamese, Nepal, Serbia, Kurdish, Thổ
Nhĩ Kỳ, Ả Rập và Đức. Thơ của ông được xuất bản trong Tuyển Tập Thơ Thế Giới: Bình minh từ ánh sét màu xanh, Nhìn từ
Hudson, Tuyển tập thơ nước Úc, Những bài thơ cho Hazara, Văn học thế kỷ 19
và các tạp chí danh tiếng khác của Ấn Độ. Tiến sỹ Santosh dịch văn học thuộc địa
sang tiếng Anh, tiếng Hindi và Malayalam, từng dịch tác phẩm của gần 100 nhà
văn Ấn Độ và nước ngoài sang những ngôn ngữ khác nhau. Ông nằm trong ban biên tập
của nhiều tạp chí và là biên tập thơ của Asian Signature. Tiến sỹ Santosh đã cống
hiến cho nền văn học Ấn Độ bằng các bản dịch và sáng tạo suốt 23 năm qua. Ông
được tặng thưởng Dwivageesh Puraskaar bởi hội đồng Bhartiya Anuvad Parishad, một
trong những hội đồng kỳ cựu và uy tín nhất của Ấn Độ, giải thơ tưởng niệm
Thalashery Raghavan, lễ khai mạc Srijanlok Samman và Sahitya Ratna Puraskaar.
Santosh Alex
Summer
For me,
Summer is a journey,
back from the cacophony
of a city
to the serenity of a
small hamlet
Strung to unknown
bonds,
roaming around in
abandon
through paddy-fields
and barren playgrounds,
frolicking in the pond
and
swaying atop guava and
tamarind trees,
the days go by
Soon, as I realise,
the value of these
bonds,
the city summons me
back
Dictionary
As I put my pen to
paper
words went and hid
somewhere
I left them to their
will
I saw one in the
morning newspaper,
a few on the satellite
channels
and some in
contemporary magazines
They just slipped away
as I tried to catch
them
In the evening,
as I sat to tutor the
children,
words peeked out of the
dictionary
donned in new meanings
and mannerisms
Marriage
In the presence of
ten thousand gods
we took a vow
to be together
It’s years since
we parted.
Have you seen
those gods and goddess
who were with us during
our marriage?
Instrument
He got an instrument
with which
he could measure
the distance between
hearts
He measured
the distance between the lover’s hearts
and found it
to be miles apart.
When the church bell rang
she left
When the Ajan sounded
he left
Knowing about the instrument
both the group of people
attacked him
Today he is a statute
at the junction
with lifted hand,
one finger pointing at the church
and another towards the mosque.
Ark
Returning on the wings
of the southerly winds
I crossed the small
rivulet,
swaying paddy fields,
vast barren grounds,
secluded walkways,
and the nameless
hillock
Time flew by,
catching dragonflies,
collecting abrus seeds,
tasting mango kernels
and jackfruit bulbs
and so did another
vacation
When I opened my eyes,
I was atop Noah’s Ark
Mud
From my village
as I reach the city
the mud changes.
The mud in the city
is restricted to the flowerpot.
The mud in the village
sticks to my hand and legs;
even after washing the mud
its fragrance remains.
Mud,
its my breath
strength
and my identity.
Over the years
I have not let the mud
erode underneath my feet.
Mud does not
relate itself to a religion.
Me, you
they, them
whoever falls
tt holds you
as a mother holds the child.
Offence
Oh! How I wish to hear
the koel’s voice
the harvest songs
the boatman’s ballads
the music of the river
the humming of the bees
the rustle of bamboos
Oh! How I wish I could
travel
atop the westerly and
easterly winds
Hearing a commotion
when I came out
I saw the koel, farmers
boatmen, river, bees,
bamboo
the westerly and
easterly winds
being taken in
hand-cuffs
charged of noise
pollution
Biography of poet – Dr.
Santosh Alex:
Dr Santosh Alex is the
Author of 23 books and is a bilingual poet ,widely published translator and a
poetry curator. He is the founder of India’s first e journal devoted
exclusively for poetry - Rithupoetry. He has two poetry collections Dooram
(2008) and Njan ninakku oru ghazal (2013) in Malayalam and one poetry
collection in Hindi, Panv Tale ki mitti (2013). His poems has been widely
translated into Malayalam, English, Telugu, Odiya, Bengali, Konkani, Kannada,
Tamil, Asamese, Nepali, Serbian, Kurdish, Turkish, Arabic and German Language.
His poems have been published in International Poetry Anthologies viz Sunrise
from the Blue thunder, Hudson View, Indo Australian Poetry
Anthology , Poems for Hazara , XXIst Century Literature and
other Indian journals of repute.
Dr.Santosh translates Post Colonial literature in English, Hindi and
Malayalam and has translated almost 100 writers from India and abroad in
different languages. He is on the editorial board of many peer reviewed
journals and the poetry editor of Asian Signature. Dr Santosh is enriching
Indian Literature by means of translation and creative writing for the past 23
years. He was awarded Dwivageesh Puraskaar by Bhartiya Anuvad Parishad, one of
the Oldest and prestigious Pan Indian council, Thalashery Raghavan Memorial
Poetry Award, inaugural Srijanlok Samman and Sahitya Ratna Puraskaar.