Pryakhin Sergei (Nga)
Nguyễn Hồ Thái dịch từ tiếng Nga
Nhà thơ Pryakhin Sergei
Nhà thơ
Nga Pryakhin Sergei, sinh năm1971, tại Sakhalin thuộc vùng Viễn Đông Liên
Bang Nga, hiện sống ở Ufa - Thủ phủ của nước
Cộng hoà Bashkortostan, Nga. Ông là nhà thơ được đề cử "Nhà thơ của
năm 2023"; Được đề cử cho "Giải thưởng Di sản 2024" tại Nga.
ĐẤT NƯỚC THIÊN ĐƯỜNG
Tôi dạo bước đôi khi trên mặt đất,
Đi xa em và xa cách mọi người
Em dạy tôi cách ứng xử tuyệt vời,
Lâu mới tới nước thiên đường kỳ diệu!
Chỉ có điều, anh mong em hãy hiểu
Cuộc chuyện trò im lặng của anh,
Anh yêu em, yêu Thiên Chúa lòng lành,
Xin cảm ơn, cảm ơn tất cả!
Sao em bỗng ngạc nhiên xa lạ?
Anh dường như, là chính anh đây
Có lẽ anh không nên viết dòng này...
Đất phước lành, đất luôn rộng mở,
Sợi chỉ biết nở hoa vào đúng mùa xuân
Mọi vật cũng đơm hoa rực rỡ vô ngần!
Ôi, ước chi mọi người không cần nói?
Mà giao tiếp bằng ngôn ngữ cỏ xanh
Họ sẽ thấy tình yêu đẹp đẽ viên thành
Từ khắp nơi đều nghe chung tiếng gọi
Người người hân hoan sống trong ngày mới,
Anh được thấy bông hoa vĩnh cửu, thiên đường!
10/03/2023
MÃI TRONG TRÍ NHỚ
Tưởng nhớ nữ thi sĩ Lyuba
Feldsher!
* * *
Trong hoàng hôn xanh dịu dàng
Cái bóng chạy dọc bức tường.
Tôi nhìn thấy trên bàn
Một bó hoa huệ trắng.
Thời gian chưa xua tan
Mùi thơm luôn bám riết.
Với mọi người, xin nói lời từ biệt
Và với bạn, một khu vườn của tôi,
Những cánh hoa đẫm sương rạng ngời,
Những vòng bạc mở ra lấp lánh
Và trong sân chăng đầy mạng nhện
Vào tháng Chín - tháng mười
Lần nữa trong hoàng hôn xanh,
Một ngày qua đi rất nhanh
Nỗi buồn của hoa huệ trắng
Cũng đã khiến tôi mê đắm.
* * *
Ở nơi xa xôi ấy
Bóng của vĩnh hằng, trên tường,
Những người ra đi...
Được thần tượng hóa
Ở khắp mọi nơi!
Ôi! Cơn bão - thời gian bỏ ngỏ
viết nguệch ngoạc trên ô cửa sổ:
Larisa Feldsher! Bạn ở đâu?
Câu trả lời: Đừng tin điều đó!
- Tôi vẫn đang ở đây!
Chúng ta đã giữ được im lặng
và rơi chậm.
Không có ngôi sao dành cho thơ ca...
Sự phấn khích trong tháng Chín chạng vạng.
Hãy nhìn xem, như cũ, nó vẫn
mang hình bóng gầy gò của bạn,
Đột nhiên xuất hiện trên những tấm kính.
Và những hàng cây trổ hoa màu đỏ thẫm
một chút thôi, thấp thoáng áo quần...
Hình ảnh bạn! Mãi trong ký ức!
29/10/2023
KHẾ ƯỚC CỦA TÌNH YÊU!
Không,
Chúng ta gọi tên nhau,
Khi chưa từng ở đó!
Có hình bóng nhiệm màu,
Khi anh được sinh ra!
Trong sự thanh cao, mờ tỏ,
Dường như Nữ thần hiện rõ?
Ánh sáng hổ phách rạng ngời,
Hôm ấy cuối ngày thật nhẹ!
Cảm giác như hôm qua thôi
Nhẹ nhàng đã đến bên nôi.
Vào chính đêm đầu tiên thiên tạo,
Nơi ánh sáng thiêng liêng, huyền ảo,
Hương thơm em hòa quyện vào anh.
Ôi nhớ lắm, trời đất lòng lành
Có một khu vườn tuyệt đẹp!
Vậy em đã từ đâu đến?
Và chúng ta thương nhớ
Chẳng nguôi ngoai
thoảng mùi hương quyến rũ của hoa nhài
Dường như anh không bao giờ biết
Nhưng đến giờ anh vẫn không hiểu hết
Hương thơm từ lòng tốt mặn mà,
Luôn cùng anh lan tỏa đi xa
Hay em đến từ thế giới khác
Nhưng anh đã không đợi lâu!
Em gắn bó với anh như một khế ước
Tình yêu của anh ở đâu!
Theo thời gian chúng ta hiểu nhau
Khi nào em sẽ xuất hiện trở lại?
Có thể anh sẽ cho em nhớ mãi
Sức mạnh của tình yêu?
Làm hạnh phúc trọn đời
Thắm mãi!
13/03/2023
MẸ
Dâng Mẹ!
Người mà con yêu kính
nhất!
Mẹ luôn tin vào cuộc đời hữu ích,
Nó tựa như câu chuyện cổ tích!
Với Mẹ điều ấy không thể tách rời,
Ban ngày và bóng tối tùy nơi...
Và những âm thanh đất trời
Nín thở để ánh đèn chiếu sáng,
Những dấu tích của con ẩn hiện...
Mẹ có để ý không trước khi trời rạng,
Sao chổi bay vẽ từng vệt đỏ tươi.
vào khoảng rộng xa xăm của ánh sáng.
---
Các vị thần đã nhoẻn cười quá đáng!
Khi thấy ngày xưa từng mảnh tan ra.
Rồi nằm lại nơi phương Bắc vợi xa,
Biết làm sao cho cỏ ba lá lại nở hoa.
Cách vị ấy đã giang tay ôm lấy Mẹ,
Rồi lún sâu vào vũng bùn vàng.
Giờ Mẹ đã quên mọi điều cần nói
Khi Mẹ nhắc, nến bỗng nhiên tàn lụi.
Vậy mọi điều còn có ở đây không?
Ai đã mang cho con tin dữ?!
Nơi đây giờ chỉ cây xanh và Mẹ!
Mẹ hiện về ấm áp giữa tim con!
30/06/2023
THÌ THẦM
Thì thầm
Phủ trùm lên bạn...
Chiếu sáng tựa ký ức tuổi thơ,
Cùng ngọn lửa thức dậy bất ngờ.
Từ khoảng không im lặng.
Nó tức thì tới nơi động rộn.
Mở ra như một bức tranh,
Bóng tối trên cửa sổ màu xanh.
Và chúng tôi nhớ những ngọn nến.
Khi lời thì thầm chợt đến
Nếu bạn chưa hỏi:
- Điều này dành cho tôi ư?
Bạn trả lời cho chính mình thực hư.
Bạn có thấy tình yêu nơi ngôi sao đến sớm?
Hướng tới một giấc mơ vừa chớm.
Bạn không nói và men theo con phố lặng câm
Vẽ ngôi sao của bạn lên từng cánh cửa
Bây giờ tôi muốn mở ra một thế giới âm thầm,
Và cả những điều diệu kỳ khác nữa!
LỄ TIỄN MÙA ĐÔNG VANG ĐỘNG
KHÔNG TRUNG!
Chợt nhận ra tháng ba tàn tạ.
Mưa rơi nhẹ và mọi vật lấm bùn,
Tôi cúi đầu, muốn điều khiển tất cả!
Tháng ba chậm chạp trôi đi
và tôi thận trọng nghĩ suy
bình minh lên - vài tia nắng nhẹ.
Những viên băng lấp lánh mặt trời
Trông giống như những hạt tinh thể.
Ngày mới đến rồi sao
Cùng gió xuân, mọi vật đón chào.
Trong lễ tiễn mùa đông vang động
nhìn rõ tựa mực đen giấy trắng...
Và biết cả từng ý nghĩ lem nhem
Ví dụ, trên trời, một con quạ đen
có thể thấy nó suốt trong buổi sáng.
Nhưng tôi hài lòng bởi nó ở đây!
Đầu óc tôi như đang quay quay
Từ những nơi tràn ngập ánh ngày
Lễ tiễn mùa đông phát lệnh!
CUỘC TRANH CHẤP MUÔN THUỞ
GIỮA DÒNG SÔNG VÀ THIÊN CHÚA
Ai chấp nhận qua các thời đại?
Bộ luật tranh chấp cổ xưa
Giữa Thiên Chúa và dòng sông vĩnh cửu!
Thiên Chúa nói, sông muốn luôn hằng hữu:
“Sao ngươi cần một thân xác muôn đời?”
mùi bùn tanh mang nặng trong người,
dưới đáy sâu đâu còn hình dạng.
Bóng trăng vỡ tan chỉ trong chớp nhoáng
Dưới lòng sông thành khoảng tối dâng tràn
Biên giới đôi bờ là dòng chảy thời gian
Chẳng lưu giữ điều không mong muốn
Sông khao khát đón con nước lớn
Đổ về miền khô hạn lặng thinh
Sông vươn theo dài rộng thân mình
.....................
Biết điều ấy sông giữ lòng xao động.
Ôm trong mình tâm sự miên man,
Và dẫu sao dòng nước sẽ hòa tan
Và lần nữa tái sinh trong tiếng sóng.
ПРЯХИН СЕРГЕИ
РАЙСКАЯ СТРАНА
Я иногда, по земле гуляю,
В дали от всех, с тобой
И ты, научила меня, -- пользоваться нашей,
Далеко не райской страной!
Только, ты понимаешь,
мою, немую болтавню,
И за это, я тебя и Бога,
благодарю!
Вздрогнешь вдруг-неужели
Мне показалось, я такого,
не написал до конца--
Блаженная земля,
Как нить расцветает весной
Все цветет само собой!?
О, если бы, у людей
были не голоса?
Вместо них,
обыкновенная зелёная трава!
Тогда, при виде, такой -- любви,
Повсюду б слышен визг!
Все чувствовали
невероятную страсть и мы,
Видел - вечные, райские цветы!
10.03.2023
ПАМЯТИ
Памяти поэтессы Любы Фельдшер,
* * *
В нежных сумерках синих
Тень бежит по стене.
И букет белых лилий
Вижу я на столе.
Не развеяло время
Стойкий их аромат.
Я простилась со всеми
И с тобою, мой сад,
С лепестками в росинках,
Как в живом серебре,
и двором в паутинках
В сентябре-октябре
Снова в сумерках синих,
В угасании дня
Грусть серебряных лилий
Опьяняет меня.
* * *
В том далеком-- далече,
Тенью вечности, на
стене,
Уходят те, кого --
боготворили,
везде!
А , буря---времени изящно
чертила на окне
:--
Лариса Фельдшер. Ты где?
А в ответ--не
верь!
--Я жива и теперь!
Мы--уже ловим тишину
и медленное
падение .
Нет звезды поэзии...
Сентябрьских сумерек
легкое волнение.
Глядишь-- по прежнему,
твой тонкий силуэт,
Внезапно появился на стекле.
А багряные
узорчатые деревья
слегка, приоделись--
В память-- О Тебе!
29.10.2023
КОНТРАКТ НА ЛЮБОВЬ!
Не,
мы сотворяем наши имена,
Когда нас, ещё нет!
И нежно ложились тени,
Когда я появился на свет!
В
изящном,полубелом,
Не та, ли появилась
-- Богиня!
Со свечением янтаря ,
На исходе того, дня!
Как будто вчера,
подошла к колыбели, навестить меня.
В - ту, первую ночь, где
с волшебным,небесным светом,
Сливался её
аромат.
Я запомнил --
небесный
дивный сад!
Откуда , приходит она?
И ,мы запомним,
запах неповторимого
жасмина.
Может, никогда и
не узнаю ,
Но до сих пор,не понимаю,
зачем свой аромат добра ,
излучала -- тогда!
Пришла из иного мира
Но недолго ждала!
Контракт мне предложила,
где -- была любовь у меня!
С временем поймём,зачем?
Когда, вновь, она, появится,
Может подскажет какая
любви-цена?
Чтоб, обрадовать меня
навсегда!
13.03.2023
МАМА
//Посвящение Маме//
Одно из моих любимых!!
Ты твердо верила ---в смысл жизни,
Что она--- состоит из сказки!
Что для тебя неразделимы, День, и мгла ночи--
и звуки тишины.
Как затаив дыхание, чтоб увидеть---как под огнями,
Появлялись мои черты..
Ты замечала---как в тот вечер,
чертя алый след.
Летела комета--- в
дальний свет.
---
И как, смеются жестокие боги!
Прошлое --разметав в куски.
И осталась там, где далекий Север,
Как ,над всем этим, зацвел клевер.
Как он, тебя обвил,
В желтый противный
ил.
Теперь забываешь всякие речи.
При твоем упоминании, гаснут свечи.
Этот--- еще здесь?
Кто принес мне
дурную весть?!
Сейчас-- на этом месте зелень и Ты!
Но по прежнему
в моей душе--Есть!
30.06.2023
ШЕПОТ
Когда накроет и Тебя---
шепот,
И мелькнет ,как в
детстве,
Та самая искра .
В тишине. Что брызнет, бросится — сама.
В этом-- откроется целая картина,
Где, пляшут тени на окне.
И вспоминаем
свечи.
Когда наступает шепот,
если уже не просишь :
---И это мне?
А говоришь сам--
себе.
Видишь любовь к первой звезде?
К несбывшейся мечте.
Молчишь и ходишь по неприметной улице
Рисуешь звезды на стекле,
Теперь
хочется открыть--- волшебной
тростью мир,
Тот--иной!
В ВОЗДУХЕ ИГРАЕТ МАСЛЕНИЦА!
Рассветало.Мартовским безобразием.
Мелкий дождь, все забрызгал
грязью,
Я, склоняюсь,
повелеваюсь всему!
Медленно тянется март,
и осторожно проникают
по утрам --лучи.
Сосульки, сверкающие на солнце,
Выглядят, как
горные хрустали.
Вот уже который день,
Как плывет, ранняя весна.
Повсюду расставляет, ей понятные лишь,
письменна...
Неправильные мысли,
к примеру - черная ворона
На небе, все утро
зачем то, видна.
Но,одно радует жива - она!
У меня закружилась голова,
Но откуда-то
издалека -
В воздухе, уже играет Масленица!!
ВЕЧНЫЙ СПОР РЕКИ И БОГА
Кто в веках утвердил?
Законы старинного спора
Вечной реки и Бога!
Господь обращался
к ней, Бесмертной реке: - Зачем тебе -
бессмертное тело?
В нем-тяжелый запах ила,
неповторимый, и из древесины.
Луна тает в бесформенном силуэте
Русло меркнет в немом сюжете
Сквозь теченье
времени и есть там, ее - граница
Где никто не любит упрямые лица
А она повсюду искала мелодию великой
реки
Находила забытую
грань
Но гнала свое величие прочь
--------
Мы знаем, что навсегда в ее сознании, сушествуют.
И остались тугие
очертания,
Так или иначе-все в ней
растворится
И вновь -- возродится,
в зарождающей волне.
Thủ phủ Ufa của nước Cộng hoà Bashkortostan