Thơ ba câu như Mai Văn Phấn phổ biến thế giới: Tối giản nhưng không dễ nuốt - Hương Hồ
Thơ
ba câu như Mai Văn Phấn phổ biến thế giới: Tối giản nhưng không dễ nuốt

Nhà báo Hương Hồ
Hương Hồ
(Dân
trí) - Không chỉ có tác phẩm của Mai Văn Phấn, thơ ba câu hay đa số gọi là
thơ Haiku đã phổ biến trên thế giới từ lâu. Các nhà thơ, chuyên gia phê bình
thơ chia sẻ với phóng viên Dân trí một số góc nhìn.
1. Từ
thể thơ nổi tiếng Nhật Bản trở thành "thể thơ thế giới"
Thơ
ba câu - đa số gọi là thơ Haiku (hai-cư) - là thể thơ ra đời vào thế kỷ 17 và
phát triển mạnh vào thời kỳ Edo (1603-1867). Lúc sơ khởi, Haiku mang sắc thái
trào phúng nhưng dần chuyển sang mang âm hưởng lắng tịnh của Thiền tông.
Thiền
giả thi sĩ lỗi lạc Matsuo Basho được thừa nhận là người khai sinh ra Haiku, sau
đó Yosa Buson, Masaoka Shiki đã phát triển thể thơ này thêm hoàn thiện, cho nó
có diện mạo và tên gọi như ngày nay.
Haiku
là thể thơ nổi tiếng, cực ngắn của Nhật và được mệnh danh là "thể thơ nhỏ
gọn nhất thế giới". Bởi, mỗi bài Haiku, mặc dù đôi khi vẫn thấy có những
hình thức khác, nhưng thường chỉ vỏn vẹn 17 âm tiết trong 3 câu ngắt thành
5-7-5. Thơ Haiku không đề, không chấm câu, nội dung thường đề cập thiên nhiên
hay nội tâm cá nhân.
Trong
thơ Haiku cổ điển, bắt buộc phải có kigo (quý ngữ) để miêu tả một mùa
nào đó trong năm. Từ này có thể trực tiếp chỉ bốn mùa hoặc gián tiếp thông qua
hình ảnh hoa, cây cỏ, động vật, các lễ hội.
Vào
thế kỷ 19, thế kỷ 20, khi Nhật Bản mở cửa với phương Tây, thơ Haiku bắt đầu
được các nhà thơ quốc tế chú ý. Nhà thơ Anh Ezra Pound và nhà thơ Pháp Paul
Claudel là những người tiên phong đưa Haiku vào văn học phương Tây.
Thế
kỷ 20, thơ Haiku trở nên phổ biến ở Mỹ và châu Âu, đặc biệt trong phong trào
thơ hiện đại. Haiku được Harold Henderson, R.H.Blyth và Alan Watts giới thiệu
vào Mỹ cùng với tư tưởng thiền.
Sau
đó, các nhà thơ thế hệ Beat (1955-1964) tiêu biểu như Allen Ginsberg, Jack
Kerouac, Gary Snyder… dưới ảnh hưởng của thiền đã giúp Haiku có sức sống mạnh
mẽ ngoài biên giới Nhật Bản.
Ngày
nay, Haiku được sáng tác bằng nhiều ngôn ngữ khác nhau, từ Anh, Pháp, Tây Ban
Nha đến Việt Nam và phổ biến trên toàn cầu, như một "thể thơ thế
giới". Các cuộc thi Haiku quốc tế, các tạp chí chuyên đề và các hội nhóm
sáng tác đã giúp thể thơ này trở thành một phần không thể thiếu của thơ ca thế
giới.
Chia
sẻ với phóng viên Dân trí, nhà thơ Hàm Anh (tên thật là Phan Thanh Thủy) nhận
định, Haiku là một thể thơ đặc biệt và được ưa chuộng trên thế giới, rất nhiều
nước có câu lạc bộ của những người làm thơ hoặc yêu thích Haiku.
"Ở
Việt Nam, không nhiều người thích Haiku nhưng cũng có Câu lạc bộ Haiku Việt
Nam. Khi đã trở nên một "thể thơ quốc tế" như thế, đến mỗi nước,
Haiku lại có một chút biến thể vì thực sự rất khó để giữ đúng nguyên tắc của
Haiku cổ điển ở những ngôn ngữ khác ngoài tiếng Nhật.
Ngay
ở Nhật Bản cũng phát triển Haiku hiện đại, các đề tài được mở rộng, số chữ và
cách sắp xếp, yêu cầu "quý ngữ" cũng ngày càng mềm dẻo hơn", nhà
thơ sinh năm 1970 nói.
Nhà
thơ Mai Văn Phấn cũng cho hay, thơ ba câu không chỉ giới hạn trong Haiku mà còn
xuất hiện dưới nhiều hình thức khác nhau ở nhiều nền văn hóa.
Ông
dẫn chứng: Tanka (Nhật Bản) là thơ dài hơn Haiku (31 âm tiết) nhưng có ảnh
hưởng đến sự phát triển của thơ ba câu. Senryu (Nhật Bản) thì giống Haiku nhưng
thiên về trào phúng, châm biếm cuộc sống con người.
Với
lục bát ba câu (Việt Nam), một số nhà thơ Việt Nam thử nghiệm dạng lục bát rút
gọn ba câu để tạo nhịp điệu mới. Còn Ghazal (Ba Tư) là dạng thơ ngắn tương tự
với cấu trúc khổ hai câu nhưng có biến thể ngắn gọn hơn.
Tác
giả của tập thơ thả chia sẻ thêm, ngoài các nhà thơ Nhật, ông thích thơ Haiku
và ba câu của Zlatka Timenova (Bồ Đào Nha), Romano Zeraschi (Italy), Jean
Antonini (Pháp), Freddy Nanez (Venezuela)....
2. Thơ
ba câu, thơ Haiku: Vẻ đẹp hiện hữu trong sự tinh gọn, giản đơn
Chia
sẻ với phóng viên Dân trí lý do đến với việc sáng tác thơ ba câu, nhà thơ Mai
Văn Phấn nói rằng ông cũng yêu thích hầu hết thể thơ dân gian và hiện đại.
Vì
vậy, sau một thời gian sáng tác trường ca và liên khúc - có thể ví như sử dụng
"trường đao" trong thi ca - ông đã chuyển sang thơ ngắn ("đoản
đao") để rèn luyện tâm và thần trong khoảnh khắc, đồng thời trau dồi sự
tinh gọn, sắc bén trong câu chữ.
"Thơ
ba câu, với tôi, là một vẻ đẹp bất chợt ta nhận ra, hoặc vô tình nhặt lên từ
những điều bình dị quanh mình. Nhà thơ người Anh Susan Blanshard gọi đó là
"những bí mật của ánh sáng".
Nếu
như Haiku chỉ gợi mà không tả, thường gắn với một nguyên cớ, thì thơ ba câu của
tôi là một bài thơ ngắn hoàn chỉnh, có tiêu đề, có chủ đích, như một bài thơ tự
do", Mai Văn Phấn nói.
Nhà
thơ cho hay, ngôn ngữ trong thơ ông được tối giản và nén chặt đến mức không thể
rút gọn hơn, đôi khi tạo sinh những lớp nghĩa mới và mở rộng khả năng biểu đạt
của tiếng Việt. Đặc biệt, tiêu đề của mỗi bài thơ ba câu chính là "con
mắt", góp phần tạo nên sức mạnh nội tại của bài thơ.
Ông
nói, bản thân không chịu ảnh hưởng trực tiếp từ bất kỳ tác giả nào, kể cả những
nhà thơ trụ cột của Haiku Nhật Bản. "Tuy nhiên, tôi yêu thích tinh thần
tối giản trong văn hóa Nhật Bản, một tinh thần không chỉ là lối sống, mà còn là
triết lý thẩm mỹ, nơi vẻ đẹp hiện hữu trong sự giản đơn, tĩnh lặng và khoảng
trống đầy ý nghĩa. Đó là sự tiết chế để chạm đến bản chất, là cách lược bỏ cái
không cần thiết để làm nổi bật cái cốt lõi, giúp từng câu chữ, từng hình ảnh
trong thơ chạm sâu vào trực giác người đọc", nhà thơ Mai Văn Phấn bộc
bạch.
Nhà
thơ Hàm Anh nhận xét, Haiku cũng là một thể thơ không dễ để cảm thụ, chính vì
tính cô đọng và hàm ý cao. Song, nếu đã thích thì thường mê, bởi để "giải
mã" Haiku, bạn đọc cần đạt gần với trạng thái như "giác ngộ" một
điều gì đó, một vẻ đẹp nào đó.
Theo
nhà thơ, thơ Haiku đòi hỏi tiết chế cảm xúc, mà kết quả sau khi đọc một bài thơ
lại phải gợi lên trong người đọc cảm xúc mạnh mẽ, ám ảnh thì mới là thơ hay.
"Chính
điều này đòi hỏi nhà thơ khi viết phải có cảm xúc, tư duy mạnh mẽ và sâu sắc,
có tài năng để nén nhỏ nó lại. Và với sự cộng hưởng của "người đọc tri
kỷ", bài thơ Haiku được giải mã sẽ như một "phát nổ" trong tâm
trí người đọc. Đây cũng là lý do Haiku được nhiều nơi nhiều người trên thế giới
say mê đọc, tìm hiểu và sáng tác", nhà thơ Hàm Anh bày tỏ.
Trong
bài Giọng thơ khác, cảnh giới khác (Otras voces, Otros Ámbitos) nói về tập thơ
ba câu Lời con dê (Esto dijo una cabra) của Mai Văn Phấn (xuất bản ở Barcelona,
Tây Ban Nha, năm 2024), nhà thơ José Luis Morante đã chia sẻ những cảm nhận của
ông về thơ Haiku.
Nhà
thơ người Tây Ban Nha viết, ông thuộc thế hệ nhà thơ, mà ở đó thể thơ Haiku đã
trở thành con đường tự nhiên nhất hướng đến thói quen đọc thơ, khiến cho độc
giả định hình thiên hướng cảm xúc bắt nguồn từ những thể loại văn học tối giản,
với sự tích lũy sâu rộng giữa các thế hệ.
"Song
những tứ thơ và sự phong phú của ngôn từ đã nuôi dưỡng những câu thơ đa tầng
cũng như sự cương nở của ngữ nghĩa thường lớn gấp nhiều lần ý nghĩa thông
thường của nó.
Chính
vì thế, việc xuất bản một tập thơ để những thành tựu và cống hiến của nhà thơ
tới gần độc giả hơn, và âu cũng là việc cần thiết lúc này", José Luis
Morante viết (được dịch bởi Hoàng Thị Kim Thoa từ tiếng Tây Ban Nha).
Nhà
thơ, dịch giả Neetta Porwal khi viết Lời ngỏ tập thơ tiếng Hin-đi Và trái tim
bay đi của Mai Văn Phấn (Nhà Xuất bản Notion Press, Ấn Độ, ấn hành 10/2020)
cũng cho rằng, văn học vốn là tấm gương phản chiếu những khoảnh khắc với đa
dạng cung bậc cảm xúc.
"Nếu
như thể loại truyện ngắn có khả năng miêu tả cuộc sống bằng những tình huống,
ngôn ngữ súc tích, ngắn gọn thì các bài thơ ngắn lại miêu tả những khoảnh khắc
đáng nhớ, thú vị về vẻ đẹp và ý nghĩa tuyệt vời của nó rất hiệu quả.
Nhà
tư tưởng phương Tây Taplada đã nói: "Thà viết một tác phẩm ngắn để chúng
ta có thể tìm thấy ở nơi nào đó còn hơn viết những bài thơ dài dòng vô giá
trị", Neetta Porwal viết (dịch bởi Nguyễn Xuân Tuấn).
3. "Thay
đổi cách cảm thụ đã quen để làm phong phú hơn nền thơ Việt"
Chia
sẻ với phóng viên Dân trí về luồng ý kiến trái chiều xung quanh những bài thơ
ba câu của nhà thơ Mai Văn Phấn, nhà thơ Hàm Anh bộc bạch, chị cũng là người
yêu thích thơ Haiku, khó tính trong việc thẩm thơ nhưng rất hạn chế giễu cợt,
chê bai.
Nhà
thơ Hàm Anh nói, khi đọc thơ Haiku, chị thường đánh dấu lại những câu mình
thích. Bởi với chị, khác với các thể loại thơ khác, Haiku là "tinh thể
muối, không thể nuốt chửng mà phải nhấm nháp".
Theo
chị, bạn đọc cũng nên mở rộng, thay đổi cách cảm thụ mà mình đã quen để làm
phong phú hơn nền thơ Việt. Với nhà thơ, việc đổi mới rất quan trọng, bạn đọc
càng quan trọng hơn vì cần có sự giao thoa, đồng cảm và tri kỷ giữa hai bên.
Nhà
thơ Hàm Anh cũng cho rằng, không phải sự đổi mới nào cũng "tới", và
không phải sự "tới" nào cũng dễ được tiếp nhận. Như thế nào là
"hay" phụ thuộc vào rất nhiều yếu tố, mỗi một dạng thơ, mỗi một nhà
thơ sẽ có một số bạn đọc của riêng mình.
Chị
bày tỏ, trong những bài thơ của Mai Văn Phấn mà mọi người đang trích dẫn và
tranh cãi trên mạng xã hội, chị thích hai bài: ''Thắp hương xong/ Dựa lưng/ Vào
ngôi mộ bên cạnh'' (Viếng mộ bà) và "Vàng mã bén lửa/ Gió giật vội/ Mang
đi" (Nơi đầu gió).
"Đối
với tôi, hai bài thơ này đạt được tinh thần cô đọng và hàm ý của Haiku mà không
bị quá khô khan. Hình ảnh gợi liên tưởng và đủ gợi mở chứ không quá chuộng ý mà
quên lời.
Hai
bài thơ ba câu này là hai cuộc nói chuyện, giao thoa giữa hai cõi âm - dương,
hai khoảnh khắc ngắn ngủi được nhà thơ chớp lấy, cận tả. Chỉ tả thực vậy thôi
nhưng người đọc có thể cảm thấy được tính vô thường của đời sống và mối quan hệ
giữa con người với thế giới tâm linh nhờ cách lựa chọn và kết nối hình
ảnh", Hàm Anh nhận xét.
Còn
nhà thơ Phạm Văn Vũ nhận định, nhà thơ Mai Văn Phấn là một trường hợp độc đáo
của thơ ca đương đại Việt Nam khi không ngừng nỗ lực để tự vượt thoát qua nhiều
khúc rẽ trên hành trình sáng tạo, cách tân.
Mỗi
tập thơ mới ra mắt là một lần tác giả đem đến những ngạc nhiên cho bạn đọc. Tập
thơ thả là một ngạc nhiên mới.
Nhà
thơ, dịch giả Neetta Porwal viết trong Lời ngỏ tập thơ tiếng Hin-đi Và trái tim
bay đi của Mai Văn Phấn: "Tôi tin rằng, việc sáng tác những bài thơ ngắn
đòi hỏi nhà thơ cần có kỹ năng đặc biệt với những năm tháng chiêm nghiệm tựa
một nhà hiền triết. Trong khi đó, người đọc cũng phải mở "chiếc khóa"
cảm nhận của mình bằng "chiếc chìa" thiền định để hiểu được ý nghĩa và
ý niệm của tác phẩm".
Nhà
thơ này nhận xét, ở tập thơ của Mai Văn Phấn, điều cần thiết để biểu đạt cảm
xúc thường không thông qua phương thức khêu gợi như thơ Haiku, không bị bó buộc
trong khuôn khổ bài thơ.
Mỗi
bài thơ của ông là một bài thơ tự do hoàn chỉnh, viết cho từng bối cảnh cụ thể
với những cảm nhận đa dạng về thế giới. Mỗi bài thơ chỉ có ba dòng, hành trình
của người đọc bắt đầu từ chữ đầu tiên và đi đến dòng thơ cuối cùng.
Khi
đọc các bài thơ ấy, độc giả như vượt qua, chìm vào ba luồng ánh sáng, ba sắc
thái tuyệt mỹ, ba tiếng động, những giai điệu của giai điệu, nhịp điệu của nhịp
điệu.
Nhà
phê bình văn học Thụy Điển Sebastian Lönnlöv từng viết: "Những trạng huống
trong thơ Mai Văn Phấn đôi khi biểu lộ sự u sầu, có lúc bàng hoàng khiếp sợ, hoặc
lặng lẽ ngơ ngác.
Đặc
biệt là những bài thơ ba câu - thực tế là thơ bốn câu - vì nó được bắt đầu từ
tiêu đề bài thơ ở đây, chứa đựng những vần thái tĩnh lặng, khiến ta liên tưởng
đến thơ Haiku của các đại thi hào Nhật Bản như Basho (Matsuo Basho, 1644 -1694)
hay Issa (Kobayashi Issa, 1763-1827). Ở đây những khoảnh khắc vũ trụ và toàn
cảnh chân dung được phác vẽ bằng đường nét tối giản".
(Nguồn:
Báo Dân Trí)