Văn chương và mũ mão chính trị
(Trao đổi về bài “Thơ Việt Nam đương đại, buổi ra đi và
trở về” của Mai Văn Phấn và các comment trên Da Màu/damau.org)
Tranh của Rafal Olbinski
Đoàn Linh
Tôi thuần
túy chỉ là một độc giả của Da Màu và rất hoan nghênh chủ
trương của trang web văn chương này khi “Da Màu chủ trương một diễn đàn văn
chương không biên giới, một diễn đàn mở rộng cho mọi khuynh hướng sáng tác, mọi
tác giả, mọi khai phá đúng nghĩa. Da Màu chủ trương một nền văn chương Việt Nam
không đặt trọng tâm và không lệ thuộc vào một thể chế chính trị nào. Da Màu là
một mô hình tiên phong chủ xướng một đối thoại tự do giữa các ngôn ngữ, đặc
biệt là giữa những ngôn ngữ bên lề và những ngôn ngữ có thế lực kinh tế và
chính trị”.
Thế nhưng,
hôm nay cứ ngờ ngờ ngợ ngợ lẩm nhẩm mấy comment của bạn đọc về
bài viết “Thơ Việt Nam đương đại, buổi ra đi và trở về” của Mai Văn Phấn. Tưởng
như các bạn (từ TT, Phạm Ngọc Thái, Cao Thành Minh, rồi Hoàng Thị) đều ít nhiều
bộc lộ hằn học xúc xiểm, dè bỉu cái gọi là Hội Nhà Văn VN, và từ thành
kiến/ tiên kiến này mà buộc mà ràng mà cùng nhau thổi chung hồi kèn xung trận
xóa sổ, bôi lem luốc cho bằng được các nhà thơ VN có tên trong HNVVN. Xin trích
dẫn một số giọng điệu nguyên gốc:
- Chắc
hẳn tác giả lớn lên dười mái trường XHCN, nên có cách phân đoạn lịch sử thi ca
theo lối kinh tế chính trị Mác-Lê: “Từ khi chủ nghĩa tư bản độc quyền
chuyển thành chủ nghĩa tư bản tiêu dùng đã xuất hiện chủ nghĩa Hậu hiện đại.” (TT).
- Hay
là người ở Hà Nội biết nhiều về thơ Mỹ thế kỷ 21 hơn là người sống ở Mỹ? (CTM).
- … chứ
đừng lấy nghị quyết của HNVVN như kiểu xây dựng “người tốt việc tốt” làm chuẩn
mực để bàn? (PNT).
- …sự
thực nó quá sáo mép mà không ít các vị Hội nhà văn đại trà của ta dùng
tới mấy mươi năm nay, nó khó tiêu hoá lắm rồi. Sự thực bây giờ nhiều bài bình
luận đăng trên báo Văn nghệ của HNVVN… (Hoàng Thị).
Đọc những
trích đoạn trên, tôi tự hỏi, giá như MVP hiện thường trú ở Pháp, Mỹ, Canada…
liệu có bị đá lăn lóc dưa như trên không? Và tôi tự trả lời: chắc chắn là
không, 1000% không… Vừa qua, đôi lời của Chân Phương chú thích về sự dốt nát
của những trí thức VN thông qua hình ảnh “mù chột”… “trong xứ sở của những
người mù về thông tin và kiến thức… bọn chột lý luận sẽ làm vua” (CP
- Cái Chết của Chủ Nghĩa Hậu Hiện Đại và Xa Hơn) đã khiến bàn dân phẫn nộ, hôm
nay thêm Cao Thành Minh với một câu hỏi treo lên nhạo báng Hay là người
ở Hà Nội biết nhiều về thơ Mỹ thế kỷ 21 hơn là người sống ở Mỹ? Ôi
chao, thế nào là một “diễn đàn văn chương không biên giới, không đặt trọng
tâm và không lệ thuộc vào một thể chế chính trị nào…”.
Tôi xin thưa
nhỏ: Hội, một từ Hội viết hoa của các nhóm ngành nghề đều có những sai lầm, đấu
đá, xôi thịt, phe nhóm… không nhất thiết là HNVVN. Tuy nhiên, không vì thế mà
TẤT CẢ hội viên đều xấu xa, xôi thịt... Vẫn còn đấy những tác phẩm của số ít
“hội viên”, những tấm lòng, những tư duy tiến bộ… MVP, lớn lên dưới Miền Bắc
XHCN, dĩ nhiên đấy là thực, nhưng xin mời xem lại 8 tập thơ đã xuất bản của ông
(từ Giọt nắng, Gọi xanh, Cầu nguyện ban mai, Nghi lễ nhận tên, Vách nước,
trường ca Người cùng thời, Hôm sau, và đột nhiên gió thổi) có câu nào đoạn nào
nhằm tụng ca chế độ… MVP đã lạnh lùng phê phán những “đạo mạo” kiểu
như: Đạo mạo thở mùi hôi vào miệng người khác/ Đạo mạo bọc nhầm
một chiếc răng sâu/ Đạo mạo tiểu tiện nơi công cộng/Đạo mạo xụt xịt trong khăn
mùi xoa/ Đạo mạo chỉnh lại con c... trong túi quần nơi hội họp (Bài
học).
Thế nhưng
Hoàng Lan – hy vọng cô/bà này là thi sĩ thứ thiệt! – cho rằng
“Mai Văn Phấn làm thơ không ra hồn”!!! Tôi cùng mù mụ mù mờ
Mr. Phạm Ngọc Thái có bao nhiêu bài văn/thơ được giới thiệu trên văn đàn thế
giới mà cho rằng Hà Nội - VN cứ là… khù khờ với lừ đừ ông từ vào đền?.
Bùi thi sĩ ra đi còn dặn lại với nhân gian:
Bắt chước
ông Khổng Tử
Con chim thì
ta biết nó bay
Con cá thì
ta biết nó lội
Thằng thi sĩ
thì ta biết nó làm thơ
Nhưng thơ là
gì
Thì đó là
điều
Ta không
biết
(Sa Mạc
Trường Ca- Bùi Giáng)
Tôi không
biết nhiều về MVP chỉ biết MVP làm thơ và thơ là..thơ ( mời
đọc các tác phẩm của MVP được đăng tải trên tienve.org - một trung tâm văn học
và nghệ thuật trên mạng lưới thông tin toàn cầu, (http://www.tienve.org/home/authors/viewAuthors.do?action=show&authorId=138)
“Sống ở Mỹ”
e chừng bữa cơm nhiều thịt hơn chứ chữ nghĩa, tri thức, tư duy thì rằng chưa
biết anh Hải ngoại hay anh mít đặc An Nam, mèo nào cắn miu nào… Tôi nhớ cha ông
vẫn dạy “gà cùng một mẹ chớ hoài đá nhau” và buồn, vì cá biệt trong số
những người ra đi cứ bôi mặt mang “nhãn Mỹ/ Tây” mãi chực chờ đấu đá mấy con gà
VN cùng mẹ!!! Thái độ này, tôi nghĩ là THIẾU TRUNG THỰC, THIẾU KHÁCH QUAN VÀ
PHIẾN DIỆN vì xuất phát điểm là MỘT KỲ THỊ CHÍNH TRỊ, DÙNG CHÍNH TRỊ QUÀNG CỔ
VĂN CHƯƠNG CHO MỌI TÁC GIẢ.
Ý thứ hai là
nội dung các comment tập trung phê phán bài viết là thiếu lập
luận chứng cứ, không xứng đáng là một nhận định mới mẻ to lớn gì khi nhận diện
văn học đương đại, viết lý luận phê bình là dở… Tôi có thể đồng ý một vài điểm
trên chỉ xin nhắc quý bạn mấy điểm nhỏ:
+ MVP chưa
hề ghi đây là bài Phê bình, Tiểu luận chi chi cả, mà nên hiểu chỉ là ý kiến
ngắn về thơ VN đương đại (trong một hội thảo nào đó?). Chưa sâu sắc, chưa
đầy đủ thì nào có... tội tình gì mà đổ vấy những XHCN với nghị quyết Đại hội…
+ Trong bối
cảnh Việt Nam, việc đề xuất của MVP thực sự là nhạy cảm, mạnh mẽ chứ không hề
như giọng nhiễu nhại của HT: “…Thì đâu phải là mạnh dạn đề xuất? Cái kiểu
viết ra vẻ “tân tiến cải cách…” sự thực nó quá sáo mép mà không ít các vị Hội
nhà văn đại trà của ta dùng tới mấy mươi năm nay, nó khó tiêu hoá lắm
rồi. Sự thực bây giờ nhiều bài bình luận đăng trên báo Văn nghệ của HNVVN… cũng
đều rưa rứa thế cả..”.
Xin thưa,
việc đăng đàn bàn thảo về các chuyên đề về các trường phái chủ nghĩa hiện vẫn
chưa phải là chú tâm của HNVVN, việc sử dụng các bài báo canh tân trên các mặt
báo truyền thông chưa nhiều nên là “Sẵn sàng hội nhập để không có ngoài/
trong lề, trong/ ngoài nuớc bằng việc cho công bố những tác phẩm hay & mới.
Sẵn sàng đối thoại công khai bình quyền với các chủ trương/ trường phái/ nhóm
thơ trên các mặt báo và phương tiện truyền thông, đồng thời chọn tác phẩm tiêu
biểu đưa vào nghiên cứu ở các trường đại học”… không hề là tào lao và cửa
miệng. Chính xác là một thiết tha đề nghị có tâm của thi sĩ.
Ý thứ ba là
quan điểm thẩm mỹ của từng tác giả, có lẽ chúng ta không cần bàn sâu làm chi
cho sâu rộng trong một comment vì đơn giản KHÔNG AI CÓ THỂ DẠY
AI. Nếu MVP thích ông Frederick Turner và “chủ nghĩa Cổ điển mới”… thì nào có
tội gì. Tôi nghĩ ít nhất cũng sạch & đẹp hơn cái kiểu Dung Nham đem vãi
phân với bày đầy đủ bộ đồ sinh dục lòng thòng nhầy nhụa vào thơ, như một cách
làm mới “ thi ca tiếng Việt “? Hỡi ôi!
Ý cuối cùng
xin thưa với cô/bà Hoàng Lan. Tôi hoàn toàn đồng ý với TTTD (trích thơ nhăng
cuội, không đầu chẳng cuối) rồi lớn tiếng phê phán. Rất mong HL hiển thị thi
pháp bút pháp của mình bằng một bài thơ cụ thể và tôi xin hứa sẽ nghiền ngẫm
bài thơ bằng một bài viết nhỏ – xin được công bố trên Damau để chúng ta có dịp
ngắm nhìn/ hâm mộ tác giả - Ít nhất trong một văn bản cụ thể… Còn việc ngông
cuồng nhảy lên bàn hò hét xô đẩy ai đó, đao to búa lớn cho rằng bài viết chưa
bằng luận văn của HSPT thì ôi chao… HL đã nhìn đời chưa được nửa con mắt.
Thú thiệt, Đoàn Linh này chưa tin cái tài thơ của HL bằng đâu đó mấy bồ chữ của
Chu Thần thi sĩ. Còn việc rêu rao “Mai Văn Phấn làm thơ không ra hồn
thì viết lý luận phê bình sẽ ra cái gì” thì HOÀN TOÀN LÀ MỘT LUẬN ĐIỂM
KHÔNG CHÍNH XÁC, chẳng qua là vơ quàng xiên xỏ cho thỏa cái tâm lục đục, thỏa
cái hỉ nộ cá nhân vặt vặt! Một nhà phê bình giỏi chưa hẳn là một
nhà thơ hay và ngược lại. Tôi chưa nghe ai nói đến cái tài Bình bút
của Tố Như, của Cao Bá Quát, Hồ Xuân Hương chỉ biết tất cả là… thi sĩ thứ
thiệt. Cũng thưa với Phùng Nguyễn tiên sinh - mà tôi ít nhiều hâm mộ - là
không thề vào hùa để tuyên truyền một luận điểm phi luận chứng. Không thể lấy
cái cá biệt mà gán cho tất cả…
Cuối cùng,
Đoàn Linh tôi chỉ là khách qua đường, thấy việc bất bằng góp một tiếng nói. Hy
vọng chúng ta là người đọc sách, trao đổi có văn hóa, khách quan, trung thực,
đừng có suy diễn, chèn ép và vin vào cái mũ chính trị để chụp lên đầu thi ca
này nọ những nghị quyết. Đối thoại là cần thiết nhưng không thể lợi dụng đục
nước béo cò mà vu khống, xúc xiểm, dè bĩu, khinh thường người cầm bút khi họ
viết với cái “ tâm” chân thực.
Xin được cảm
ơn Da Màu đã cho tôi cơ hội phát biểu. Xin cám ơn tất cả bạn
đọc.
SG,
đêm 17/3/2010.
Đ.L
(Nguồn:
damau.org)
____________
* xin chờ đọc thông tin về bài
viết của quý vị đã lên tiếng chê bai MVP. Tôi sẵn sàng có đôi lời bàn bạc về
bút pháp phong cách của quý vị một cách chân thực trên tinh thần xây dựng mà
không cần biết qúy bạn là ai và ở đâu trên trái đất này…